Lý Đan cứ tưởng cô ấy chỉ là cô gái yếu đuối dễ bắt nạt, không ngờ sau lưng cô lại là cả một đội quân máu chiến.
“Các người là ai thế?” Sợ là thế nhưng Hồng Quân là người cầm đầu nên vẫn cắn răng lên tiếng: “Hình như chúng tôi chẳng làm gì mích lòng các người, chai rượu này…”
“Giả điên với tao hả? Hay ho thật đấy nhỉ, giả điên trước mặt tao à” Thanh niên đầu bóng lưỡng cười cười là thế nhưng ánh mắt thì không: “Dao Dao, qua đó năm đầu thằng sàm sỡ em ra đây”
Cô gái mặc váy yếm lập tức đi tới chỗ Lý Đan giơ tay lên tát cho hắn bốp bốp bốp, sáu cái liền khiến hai má Lý Đan sưng đỏ lên như đầu heo.
Sau đó lại bộp thêm một cái nữa, đó là một cú lên gối.
Lý Đan đau không để đâu cho hết, mặt mũi chẳng còn gì và cũng không dám chống đối dù chỉ là một chút.
“Đồ khốn kiếp, biết tôi là ai không?” Cô gái mặc váy yếm ấy cũng là người đánh không sợ đau tay, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng ấy là vẻ cay độc: “Tôi đã bảo là anh sẽ hối hận, bây giờ tin chưa?”
Nghe thế, bọn Hồng Quân lập tức dõi mắt nhìn về phía Lý Đan. Thảo nào lúc nãy Lý Đan đi lấy rượu lâu như bay tận sang Mỹ rồi bay trở về, thì ra là nửa đường đứng lại sàm sỡ con gái nhà người ta.
Thằng này hại mọi người thảm rồi.
Người Lý Đan run run, vất vả nhả ra mấy chữ: “Thật lòng xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372583/chuong-361.html