Muốn làm gì? Khám bệnh thì xếp hàng đi?”
Cô gái trẻ tuổi dựng lên đôi mày liễu: “Nghe nói ở đây các người có huyết linh chỉ?”
Tôn Bất Phàm ngẩn ra, trả lời theo bản năng: “Không sai”
Cô gái trẻ tuổi lập tức tung một chưởng đẩy ngã Tôn Bất Phàm quát lên: “Có huyết linh chỉ còn hỏi phải làm sao? Mau lấy ra cho bố tôi uống…”
“Ê ê, sao lại vô cớ đẩy người thế hả?”
Tôn Bất Phàm lảo đảo một cái, suýt chút nữa liền té ngã trên đất, sau khi anh ổn định thân thể, tức giận nhìn về phía cô gái trẻ tuổi.
“Đẩy người thì thế nào? Còn lải nhải nữa tin tôi rút gân anh không”
Cô gái trẻ tuổi khí thế mạnh mẽ, hoàn toàn không coi Tôn Bất Phàm ra gì: “Nhanh, lấy huyết linh chỉ ra, bố tôi bị thương phải dùng”
“Đây là thái độ nhờ vả người ta chữa bệnh của cô đấy à?”
Tôn Bất Phàm nổi giận: “Hơn nữa chúng tôi có huyết linh chi thì sao hả? Dựa vào cái gì phải cho cô?”
“Câm miệng!” Cô gái trẻ tuổi gương mặt đẹp lạnh lùng như sương lại cho Tôn Bất Phàm một chưởng, dùng sức rất mạnh khiến cho người trọng tâm không vững lập tức ngã xuống đất.
Diệp Phi ngừng tay châm cứu, nhìn về cô gái trẻ tuổi.
Tôn Bất Phàm cả giận nói: “Cô còn dám ra tay?”
Những bệnh nhân thấy vậy cũng bất bình thay, rối rít khiển trách cô gái trẻ tuổi: “Đúng vậy, đây là phòng khám, sao cô lại ngang ngược như vậy hả?”
“Cậu Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372568/chuong-346.html