“Được, được, không lộn xộn, không tìm nó, coi như người này không tồn tại”
Lâm Thu Linh cưng chìu con gái, sau đó nhẹ giọng nói một câu: “Khảo sát một năm một lần của Đường môn lại sắp đến, lần này công ty Thiên Đường có thể thuận lợi thông qua không?”
“Nếu như không thể đạt được mục tiêu quyết định năm ngoái, Đường môn nhất định sẽ phái người tới Trung Hải thay thế con”
“Chị họ con đã sớm muốn đuổi con để cướp của chúng ta rồi”
“Đến lúc đó, nhánh của bố con, coi như là tắc, cũng không thể nào trở về Long Đô nữa, tài sản gần mười nghìn tỷ cũng sẽ không còn liên quan gì đến chúng ta”
Con ngươi bà ta thoáng vẻ lo âu: “Nếu như không nắm chắc hoàn thành nhiệm vụ, con nhất định phải nói một tiếng với mẹ, mẹ giới thiệu cậu Uông cho con tiếp xúc…” Bà ta tính toán đường lui: “Cậu ta có thể giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó này”
“Sẽ không có vấn đề gì đâu”
Đường Nhược Tuyết tâm phiền ý loạn bỏ lại một câu, sau đó liền chui vào trong xe BMW rời đi… Quá nhiều kỳ vọng, quá nhiều phiền lòng, khiến cho cô có cảm giác lưng mang gánh nặng không chịu nổi.
Ngay lúc Đường Nhược Tuyết vừa mới rời đi, điện thoại di động của Lâm Thu Linh và Hàn Kiếm Phong cùng lúc vang lên, sau khi nghe xong sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.
Bởi vì cắt xén nguyên liệu, công trình của Hàn Kiếm Phong bị Hiệp hội doanh nhân Tứ Hải chấm dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372567/chuong-345.html