Đường Tam Quốc bình thường cũng được coi là kẻ hiểu lý lẽ, nhưng khi liên quan đến sở thích liền bất chấp mọi thứ: “Đây là do bố đụng vào món đồ sứ đó mới có được chứ bộ, nó hoàn toàn thuộc về Đường Tam Quốc này”
“Mau đưa cho tao, mau đưa cho tao, đừng có làm hỏng nó.”
Ánh mắt sắc bén của Đường Tam Quốc nhìn chăm chăm bàn tay của Diệp Phi, rất lo lắng Diệp Phi sẽ làm hỏng ngọc Tướng Quân của ông ta.
Diệp Phi không quan tâm, chỉ cúi đầu ngắm nghía hoa văn trên đó, anh phát hiện món đồ này có giá trị vượt xa ngọc thạch bình thường khác.
Sau đó, đôi mắt anh khẽ nhíu, nhìn thấy phản chiếu trong cửa kính chiếc xe đối diện, phía sau có hai người lén la lén lút nhìn họ trừng trừng.
Tuy không nhìn rõ mặt mũi đối phương, nhưng từ hình thể và cử chỉ có thể phán đoán được, không có thiện ý.
Diệp Phi tức tốc suy đoán, hai người này có lẽ là do Tiêu Nhược Băng phái đến theo dõi, xem ra đường về nhà khó mà bình yên rồi.
Đối với việc bị người lạ theo dõi, ngược lại anh không thấy có vấn đề gì, chỉ sợ là Đường Tam Quốc và Đường Phong Hoa xảy ra chuyện gì thôi.
Thấy Diệp Phi không nói gì, Đường Tam Quốc càng nóng nảy: “Diệp Phi, mày ngớ ra làm quái gì thế? Mau đưa ngọc Tướng Quân cho tao!”
Nếu không phải lo lắng Diệp Phi lỡ tay làm vỡ, Đường Tam Quốc đã ra tay cướp lấy.
Đường Phong Hoa cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372543/chuong-321.html