*Cái tên hỗn đản Diệp Phi này đúng là một tên sát nhân vô lương tâm mà, lại còn không nễ mặt chúng ta một chút nào nữa chứ.”
Đối với Lâm Thu Linh mà nói thì những lỗi lầm đã qua không quan trọng, điều quan trọng là Diệp Phi đã khiến cho con bà như bị nghẹn ở họng, vậy nên bà hận không thể đạp Diệp Phi ra khỏi Đường gia ngay lập tức.
“Bà có chút không nói đạo lý rồi.”
Đường Tam Quốc chần chờ một tiếng: “Rõ ràng là Triệu Đông Dương cướp công, bóp méo chân tướng ở trước mặt chúng ta, sao lại đổi thành Diệp Phi không đúng rồi.”
“Hơn nữa Diệp Phi bị chúng ta măng ác như vậy mà cũng không phản công, vô cùng thấu tình đạt lý.”
Ông vẫn còn coi như là còn lý trí: “Chúng ta nợ Diệp Phi một lời xin lỗi.”
“Xin lỗi? Xin lỗi cái gì? Tôi xin lỗi nó, nó nhận nổi sao?
Không sợ bị sét đánh à?”
Lâm Thu Linh không chút khách khí mà khiển trách Đường Tam Quốc: “Hơn nữa Đông Dương sở dĩ cướp công như vậy còn không phải là vì quá yêu Nhược Tuyết hay sao.”
*Ở cái xã hội này, vì khiến cho một cô gái thích mình mà không tiếc mạo hiểm danh dự của mình bị tổn thương rồi đi cướp công của người khác, đây quả thực là một tuyệt thế nam nhân.”
“Nguyện phụ người trong thiên hạ này cũng muốn thắng bằng được lòng mỹ nhân, hiểu không?”
Một phen tô đẹp của bà trong nháy mát liền biến Triệu Đông Dương trở thành một binh sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/372465/chuong-243.html