Chương 2599
Diệp Phi (Phàm) khóe miệng động đậy không thôi, Hoa Thanh Phong liếc mắt một cái, lão già này vào thời điểm nào đã rình xem mình?
Cậu có điểm hối hận khi vừa rồi đã cho Hoa Thanh Phong bôi thuốc dùm.
Triệu Minh nguyệt nghe vậy chần chừ một chút, lần thứ hai ngưng tụ ánh mắt nhìn về phía Diệp Phi (Phàm),muốn nhìn ra một tia hi vọng từ hình dáng của đứa con đã mất.
Lúc này, Diệp Phi (Phàm) lại gào khóc: “Mẹ, mẹ không cần con nữa hay sao?”
Một câu này, làm Triệu Minh Nguyệt trong lòng đột nhiên thắt lại, ruột gan đứt từng khúc.
Bà cắn chặt đôi môi không còn một chút máu khó khăn mà nói: “Được, cậu mau đi lên đây, để tôi nhìn cậu một cái.”
Hoa Thanh Phong mừng rỡ như điên: “Diệp Phi (Phàm),mau đi lên, cho mẹ cậu nhìn xem.”
Diệp Phi (Phàm) cũng không ngượng ngùng, treo nước mắt nhảy vào tháp nước, xoay mười mấy vòng, cuối cùng cậu cũng đứng ở chỗ ngắm cảnh của toà tháp.
Thân ảnh Diệp Phi (Phàm) vừa mới xuất hiện, Triệu Minh nguyệt liền duỗi tay vén tóc đen trên trán lên, con ngươi linh động xem rõ ràng hơn từng chỗ.
Chỉ là đơn giản một động tác, lại làm cả người Triệu Minh Nguyệt trở nên linh động lên.
Khuôn mặt trong veo buồn bã ấy, đường nét trên khuôn mặt cao đẹp như mưa rơi, không chạm tới khí chất phàm tục của thiên hạ khiến cho Diệp Phi (Phàm) nín thở một hồi lâu.
Đặc biệt là Triệu Minh nguyệt nhìn về phía đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/3563529/chuong-2482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.