Chương 2293
“Nếu như không phải mẹ lấy một tỷ của Bắc Đình Xuyên rồi hạ độc ba người Niêm Hoa, Diệp Phi (Phàm) cũng sẽ cứu chữa cho mẹ.”
“Bây giờ nhà họ Đường cũng sẽ không có trăm mối nguy, đứng trước cục diện chuột chạy cùng sào thế này.”
“Là mẹ tự hại bản thân, là mẹ phá nát nhà chúng ta. Mẹ mới là kẻ đầu sỏ gây họa.”
“Chị cả, anh rể, Kỳ Kỳ, Diệp Phi (Phàm),… tất cả đều bị mẹ đuổi đi, là mẹ khiến cho cái nhà này không còn hình dáng.”
Đường Nhược Tuyết bộc lộ toàn bộ cảm xúc: “Ngay cả nằm viện mẹ cũng không chịu nằm yên. Có người mẹ nào giống như mẹ không?”
“Đồ vô ơn, tao là mẹ mày mà mày dám mắng ta à?”
Lâm Thu Linh nghe xong thẹn quá hoá giận, muốn giơ tay tát Đường Nhược Tuyết, thứ nhưng tay bà lại bị Đường Nhược Tuyết bắt lấy.
“Mẹ, đừng như vậy nữa. Để lại cho con một chút ký ức đẹp sau cùng có được không?”
Đường Nhược Tuyết rất đau lòng, nói: “Để con nhớ về những điểm tốt đẹp của mẹ có được không?”
“Khốn kiếp, tao là mẹ mày, tao có sai thì mày cũng không có quyền lên tiếng.”
Lâm Thu Linh nhìn thấy tay bị giữ lại thì càng tức giận hơn, chỉ là bà đột nhiên nghĩ đến điều gì, vội hỏi: “Ký ức sau cùng, là sao?”
Bà nhìn chằm chằm vào máy tính bảng, hô lên: “Đường Nhược Tuyết, mày muốn làm gì?”
Đường Nhược Tuyết nhẹ nhàng phất tay, bảo Đường Thất đỡ Đường Tam Quốc ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/3494595/chuong-2279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.