Chương 2292
“Chúng ta không có nhiều thời gian cho việc của Lâm Thu Linh…” Ông nói tiếp: “Bây giờ vẫn bình an vô sự, có thể là chưa muốn động đến Lâm Thu Linh đang bệnh nặng, cũng có thể là bởi có ai đó giúp cô kéo dài thời gian một chút…” Đường Nhược Tuyết đau xót trong lòng, sau đó hỏi một câu: “Mẹ tôi bây giờ sao rồi?”
“Một châm kia của Diệp Phi (Phàm) và Bắc Đình Xuyên cũng không giúp chứng bệnh biến mất, nhưng có thể tạm thời kiềm chế bệnh tình của bà ấy.”
“Hai giờ trước, Lâm Thu Linh còn tỉnh lại một cách thần kỳ, tinh thần cũng cực kỳ tốt, nửa giờ trước còn bảo muốn uống cháo trứng muối kèm thịt nạc.”
Đường Thất khẽ noi: “Bà ấy còn bảo muốn chuyển viện, muốn mời chuyên gia nước ngoài đến chữa bệnh cho bà ấy.”
“Bác sĩ điều trị nói, bà ấy được như vậy là do Diệp Phi (Phàm) đâm một châm vào trán.”
“Nếu như không có phát châm đó, chẳng những không thể ngưng tụ tinh khí thần mà còn không thể kiềm chế tình trạng bện.”
“Có điều phát châm này chỉ trị được ngọn mà không trị được gốc, chỉ chống đỡ được hai ngày là bệnh tình sẽ nguy kịch trở lại. Nếu như Diệp Phi (Phàm) không cứu chữa tiếp thì có lẽ bà ấy không sống nổi tới cuối tháng.”
Lúc đầu ông ta định nói không thể sống nổi mấy bữa, nhưng cảm thấy vậy quá tàn nhẫn nên bèn nói lâu thêm một chút.
Sự minh mẫn cuối cùng ư?
Đôi mắt Đường Nhược Tuyết có chút buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-bac-si/3493942/chuong-2278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.