Sau khi nhận được tin báo rằng tóm gọn đủ bọn tồng phạm. Nhiêm Ấn cảm thấy yên tâm phần nào. Còn một chút lo lắng là vì Lệ Tường vẫn còn trong tình trạng hôn mê dù đã qua cơn nguy kịch.
Bác sĩ Lý có nói với anh đôi ba câu rằng việc để phụ nữ ra chiến trường như vậy quả là quá mạo hiểm, may mà viên đạn nằm không quá sâu, nếu không thì nguy to.
Anh đi vào trong khoan xe, chỉ đứng đó nhìn cô chứ không ngồi xuống như bao người. Không phải vì anh không dám đối diện với cô, mà là...anh biết mình không thể bảo vệ tốt cho cô nếu như cô bên cạnh anh như vậy. Nhiều chuyện khi cô chưa ra tay nhưng chính anh là người đã phá hoại nhiều thứ từ cô. Vậy ai mới là người đáng trách đây chứ?
Không gian đang im ắng thì bất ngờ một người bước vào báo cáo đã sẳn sàng trở về.
"Chỉ huy và Trung tướng Cơ đã về chưa?"
"Thưa đại soái, họ nói sẽ đuổi kịp chúng ta sau"
"Được, cho tất cả máy khởi động. Chúng ta đi luôn trong đêm nay"
Mọt thứ đã hoàn tất. Xe nối xe đi cùng nhau trong rừng tối tăm. Không thể ngờ được trận chiến này nếu không có sự giúp sức của cô, có lẽ sẽ rất khó lòng đoán được cái kết này.
Ngồi gần nơi cô đang nằm, anh cảm giác người cô run rẩy. Chắc là triêụ trứng sau hôn mê.
"Lạnh...tôi lạnh quá...." - cô rên rỉ.
Anh không chần chừ mà ngay lập tức cởi áo khoác ra đặt lên người cô. Bất ngờ cánh tay cô kéo người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-quan-nhan-va-nang-ca-si/769320/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.