Lục Cầm Tiêu ngồi vắng chân trên ghế, bật cười khanh khách như kẻ vừa trúng bùa mê. Sakasi nhíu mắt khó hiểu, liền nói tiếp lời.
[dùng tiếng Nhật]
"mày cần thứ gì? Nói đi tao đều đáp ứng yêu cầu của mày"
"thứ gì cũng được sao?"
Anh quả là có tính nhẫn nại cao, có thể ngồi đó nói chuyện phân bua với tên háo sắc này. Nhưng xem ra cũng thật thú vị. Anh liếc mắt nhìn sang hai cô gái đang lo sợ nấp trong chăn, vẻ mặt không còn tí máu.
Sakasi nhìn thoáng qua, tưởng rằng anh cũng thuộc tầng lớp như "bao người" ngoài kia. Cổ họng cựa quậy rồi nói.
"mày muốn mấy con ả à? Tao có thể gọi đến nhiều cho mày"
Lục Cầm Tiêu nghe đến đây càng muốn lăn ra đất mà ôm bụng cười cho sảng khoái. Để "trấn tỉnh" được lão già đầy mưu mẹo này, anh chậc lưỡi, tay giơ cây súng đang cầm nhìn suýt soa.
"ý của ông, tôi xin nhận...nhưng tiếc là, Lục Cầm Tiêu tôi đây không có hứng thú với phụ nữ!"
Vừa dứt lời thì hai tên vệ sĩ to cao do Sakasi phái đến đã tấn công anh, thật may là anh nắm rõ "địa hình" này như trở bàn tay, làm sao có thể qua mắt được người "trong nghề" bao lâu nay của anh chứ!
"lão già, kém cỏi!" - anh nháy mắt.
Sakasi như muốn nhảy vồ đến giết anh, hắn quát lớn.
"chúng mày mau giết nó đi, chừng chờ gì!"
Hai tên đó xông vào như hổ đói, Lục Cầm Tiêu xem như đó chỉ là chuyện cỏn con, có gì to tác. Anh cùng hai tên xem ra không cân xứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-quan-nhan-va-nang-ca-si/769293/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.