Tống Ngọc Thanh nhìn Triệu Hùng Cường hỏi không ngừng, cuối cùng vẫn thở dài một hơi, chọn lựa thỏa hiệp. Cô nói: “Tiểu Cường, không phải chị không muốn nói cho em. Mà chị lo là nếu nói cho em biết thì sợ rằng em sẽ đi liều mạng với người ta. Chỉ cần em đồng ý với chị sẽ không làm chuyện liều lĩnh thì chị sẽ nói cho em biết.”
“Được, chắc chắn em sẽ không đi liều mạng đâu, chị dâu nói đi.”
Triệu Hùng Cường gật đầu đồng ý, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tống Ngọc Thanh. Tống Ngọc Thanh thấy Triệu Hùng Cường đã hứa với mình như thế thì thở phào nhẹ nhõm, sau đó từ từ kể lại: “Sở dĩ chị yêu cầu em cách xa chị ra là vì Vương Bá Thiên. Lúc anh của em và chị kết hôn thì rất thiếu tiền, mà một phần trong đó chính là tiền mượn của Vương Bá Thiên. Chị nhớ rất rõ, khi anh ấy dẫn chị đi vay tiền thì ánh mắt mà Vương Bá Thiên nhìn chị rất không tốt. Anh của em cũng nhận ra Vương Bá Thiên có suy nghĩ xấu xa với chị nên đã không mượn tiền nữa, muốn dẫn chị đi.”
“Nhưng mà Vương Bá Thiên lại cứ bắt chị và anh em mượn của hắn ba nghìn tệ, nếu không nhận tiền cho vay thì hắn ta không cho tụi chị đi. Cứ như vậy, anh của em mang theo ba nghìn tệ về, đặt mua đồ đạc trong nhà. Chỉ là không ngờ rằng chưa được bao lâu, tên Vương Bá Thiên đó dẫn người tới nhà đòi nợ, bảo cả gốc lẫn lãi tăng lên năm nghìn tệ. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nong-dan-cuc-pham/3404460/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.