Nghe Triệu Hùng Cường nói xong, mọi người đều tập trung chú ý vào Triệu Hùng Cường. Đa phần người trong thôn chẳng có tình cảm gì mấy với Tống Ngọc Thanh, chưa nói đến việc cô khắc chết chồng mình, riêng chuyện cô xui xẻo thôi đã chẳng ai thích rồi.
E rằng trong thôn chỉ có Triệu Hùng Cường là thực sự thích Tống Ngọc Thanh, dù vậy cũng chẳng ai đoái hoài.
"Tiểu Cường, có lẽ chị dâu cháu bị Vương Bá Thiên bắt đi rồi. Chú bị Vương Bá Thiên đánh gãy chân, đau quá nên ngất đi, tỉnh lại đã ở đây."
Thấy Trương Phú Quý không có vẻ như đang nói dối, Triệu Hùng Cường cảm thấy bối rối trong lòng, không nói hai lời đã chạy đến trấn trên.
Nhìn ánh mắt điên cuồng cùng dáng vẻ bỏ đi không hề do dự của anh, những người đứng đây đều âm thầm cảm khái.
"Thúy Hoa, cô chạy về lấy ít tiền, sau đó tôi xếp vài người đi cùng Phú Quý lên bệnh viện huyện xem sao. Cái chân này của anh ta không thể bị hủy hoại như thế được, nếu không sau này hai người sống kiểu gì."
Lúc này, Lý Thúy Hoa không còn hung dữ như xưa nữa, cô †a ngoan ngoãn nghe lời Triệu Vũ chạy về nhà lấy tiền, còn Trương Phú Quý thì được Triệu Vũ sắp xếp vài người đưa đến chỗ thầy thuốc trong thôn nối lại xương.
Dọc đường đi, Triệu Hùng Cường chạy tới đâu thì bụi bay mù mịt tới đó. Nhìn con đường đất gập ghềnh dẫn vào thị trấn, Triệu Hùng Cường cảm thấy Tống Ngọc Thanh càng ngày càng xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nong-dan-cuc-pham/3404459/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.