Sau khi tạm biệt Úc Hòe, tâm trạng nặng nề của Từ Dĩ Niên dịu đi không ít. Liên tiếp có những thầy trừ yêu ra khỏi phòng xét xử, đi lướt qua bên người cậu, khẽ bàn tán chuyện ngoài ý muốn khiến người khác khiếp sợ ban nãy.
"Hạ Nghiên đúng là điên rồi, vì bò lên cao mà chuyện gì cũng dám làm! Nhẫn tâm lợi dụng cả em trai ruột của mình!"
"Trái lại tôi cảm thấy y không muốn liên lụy tới em trai, vị kia vẫn luôn nhìn chằm chằm hai anh em bọn họ."
"Bất kể thế nào thì tội của y vẫn đáng chết vạn lần, phòng thí nghiệm đã hại chết bao nhiêu người?"
Bóng ma chiếm giữ trong mắt Diệp Thiểu nhiều năm bây giờ lại dùng cách giống như vậy để xuất hiện trên những người bị hại, tiếng nổ tung kia khiến tất cả mọi chuyện kết thúc, tựa như một lời châm biếm nực cười. Nghĩ đến Hạ Tử Hoành, tâm trạng của Từ Dĩ Niên lại tụt dốc không phanh, vội vàng chạy về phòng xét xử.
Người trong phòng xét xử đã đi gần hết, Hạ Tử Hoành vẫn ngã ngồi tại chỗ, Thần Nhiên lặng lẽ đứng bên. Thần Nhiên và Từ Dĩ Niên liếc mắt nhìn nhau, hai người ăn ý đỡ hai bên của Hạ Tử Hoành, đưa y đến chỗ ngồi ở gần đó.
"Cậu vẫn ổn chứ?" Từ Dĩ Niên nhẹ giọng hỏi.
Hạ Tử Hoành mất hồn mất vía lên tiếng đáp lại.
Bộ dạng của y vẫn hốt hoảng như cũ, Thần Nhiên không đành lòng: "Cậu không phải gắng gượng, nếu thật sự đau khổ thì khóc đi."
Dường như những lời này đã chạm tới thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109269/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.