Trận huyết tế sụp đổ, Hoa Hoành Nghệ và Hoa Hoành Cảnh đều rơi từ khe hở xuống, Từ Dĩ Niên định qua giúp nhưng nơi cậu đứng cũng lần lượt sụp đổ. Ký hiệu màu vàng nứt ra thành từng mảnh nhỏ, rơi xuống dưới như sao băng.
Cảm giác mất trọng lượng ập tới trong nháy mắt, cậu luống cuống tay chân triệu hồi dòng điện ra, dòng điện bình thường có sức phá hoại kinh người giờ phút này lại không hề hấn gì, mặt Từ Dĩ Niên trắng bệch. Trước mắt cậu xẹt qua một mảng lông chim đen nhánh, gió thổi cũng trở nên tán loạn, có người vững vàng nắm lấy đầu gối và lưng cậu, đỡ cậu vào lòng mình.
Từ Dĩ Niên khẽ thở phào, sự khó chịu do không trọng lượng mang lại khiến cậu nắm chặt áo của Úc Hòe. Yêu quái đang ôm cậu thấy vậy nở nụ cười: "Xem ra thật sự phải cho em cái dù để nhảy."
Từ Dĩ Niên chẳng nghĩ nhiều: "Không cần đâu, anh cũng không kém mà."
Lời này có một sự thân thiết quá mức, Úc Hòe nhìn cậu nhiều hơn một chút, cậu trai vẫn không hề nhận ra, liên tục thúc giục: "Mau mau mau! Bay nhanh lên! Hoa Hoành Cảnh... Hoa Hoành Nghệ và anh cậu ta đều rơi xuống rồi!"
"?" Úc Hòe nghe cái lý do lạ lùng của cậu nhưng không kịp hỏi nhiều. Một linh thể lớn bằng bàn tay im hơi lặng tiếng xuất hiện trên vai Từ Dĩ Niên. Một tay Úc Hòe ôm Từ Dĩ Niên, ấn chặt người vào ngực mình, tay kia thì tập hợp yêu lực mạnh mẽ.
Dưới sự điều khiển của hắn, gió trở nên êm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109241/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.