Từ Dĩ Niên thân mật ôm chặt lấy cổ của hắn, cả người dán vào trước ngực hắn. Lý trí nói với Úc Hòe rằng nếu cứ tiếp tục cận kề nữa thì sẽ rất nguy hiểm, cậu bại lộ tất cả mạch máu của mình ra cho đối phương, hơn nữa người còn hãm sâu trong ảo cảnh, lúc nào cũng có thể nổi lên công kích.
Tay hắn động đậy mấy lần, cuối cùng lại chậm rãi buông xuống.
Cậu trai mềm mại trong lòng hắn không dùng một chút sức lực nào, như đang chạm vào một thứ đồ dễ vỡ. Đã lâu rồi hắn chưa có một cái ôm mang theo thương tiếc và trân trọng như vậy. Trong giây lát, hắn suýt nữa đã nghi ngờ rằng đây là cái bẫy mà Hoa Hoành Cảnh tạo ra.
Úc Hòe cụp mắt xuống, gọi tên của người trong lòng mình lần nữa.
"Từ Dĩ Niên, tỉnh lại."
Từng nếm thử mùi vị được trân trọng sẽ không thể kìm lòng mà muốn nhiều hơn. Tham lam có lẽ là thiên tính khắc sâu trong xương cốt của yêu tộc. Úc Hòe nghe tiếng hít thở rất nhẹ của cậu, cảm nhận sự ỷ lại của cậu khi tựa vào ngực mình, lý trí dần dần bị kéo vào đầm lầy dịu dàng.
Cuối cùng, hắn giơ tay lên như bỏ cuộc, nhẹ nhàng ôm lấy bả vai của cậu.
Từ Dĩ Niên mở mắt từ trong cơn mơ mơ màng màng.
Cậu không phân biệt rõ được ảo cảnh và sự thật, trông thấy Úc Hòe, trái lại còn ngay lập tức ôm chặt lấy hắn.
Xúc cảm dưới tay khác với lúc nãy, máu tanh nồng đậm cũng biến mất sạch. Từ Dĩ Niên hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-nhap-bach-tru/1109240/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.