Edit : LibraImeBeta : Vô PhươngHôm sau, mẹ Hà Hoa gọi cô và Trường Sinh về nhà ăn cơm, Hà Hoa biết nhất định là vì chuyện cô đánh nhau với mụ góa Trần.Suốt dọcđường, Hà Hoa không ngừng dặn đi dặn lại Trường Sinh, vào nhà phải biếtgọi cha gọi mẹ, Trường Sinh cũng gật gù đồng ý. Nhưng vừa vào cổng nhàhọ Lý, Trường Sinh thoáng cái lại đã trở thành người câm điếc, mặc choHà Hoa nhéo hắn, trừng hắn thế nào, vẫn nhất quyết không lên tiếng, chỉmột mực cúi đầu bám dính lấy cô, cô đi đâu hắn theo đó, ngay cả khi côđi vệ sinh hắn cũng phải đi theo đứng chờ ngay ngoài cửa.Cha Hà Hoangay từ đầu sắc mặt đã không tốt, nhìn dáng điệu này của Trường Sinh lại càng thêm sầm sì. Lúc dùng cơm tức giận không chịu nổi phải lên tiếng:“Miệng thì câm như hến, mà cơm ăn không ít nhỉ.”Trường Sinh cúi đầu không nói tiếng nào, đem cái bánh bột ngô mới cắn dở một nửa yên lặng thả lại trên bàn.Hà Hoa bấtbình thay Trường Sinh. Thật ra hắn chỉ mới ăn có mỗi một cái bánh bộtngô này chứ nhiêu, chính cô kiên quyết đưa cho hắn bắt hắn ăn, thức ăntrên bàn hắn hoàn toàn không động tới. Nhưng cô cũng không dám chống đối cha, đành phải ở dưới bàn nhẹ nhàng vỗ vỗ chân Trường Sinh.Mẹ Hà Hoangồi bên đành giảng hòa: “Đàn ông đàn ang to lớn ăn có một tí thế này có đáng gì, Trường Sinh ngày nào cũng phải khai hoang ruộng đất rất mấtsức, nên ăn nhiều một chút … Trường Sinh, không sao đâu, ăn thêm đi con, trong nồi còn đấy.” Vừa nói vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc-o-thon-no/2777277/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.