Edit : LibraImeBeta : Vô PhươngĐêm, Hà Hoa lăn qua lộn lại thế nào cũng không ngủ được, những lời ban ngày mẹ nóicùng cô như nút dây thừng thắt lại trong lòng, càng thít càng chặt, làmcho ngực cô bức bối, giận mà không biết xả vào đâu, làm sao cũng khôngtiêu tan đi được. Ngẫm bản thân mình ngốc nghếch bao nhiêu năm gọi mụkia là thím, lại hận không thể tự vả miệng mình vài cái. Cô ngồi dậynhìn Trường Sinh, thấy hắn ngủ say nên đứng dậy mặc quần áo, đi xuốngbếp lấy đồ đánh lửa và cây đèn dầu, bước ra tới cửa lại đứng lại, suynghĩ trong chốc lát lại bỏ chúng lại, lén lút ra cổng.Khắp thôntối đen như mực, Hà Hoa khó tránh khỏi có chút sợ hãi, nhưng cứ nghĩ đến mẹ cô chịu ấm ức mà lại tức giận. Cô đi thẳng một mạch từ phía đôngthôn đến phía tây thôn, mò tới tận nhà mụ góa Trần. Trong nhà tối om, mụ góa Trần có lẽ đã ngủ từ lâu rồi. Hà Hoa vòng đến phía sau nhà ngay chỗ phòng mụ, lần mò trên mặt đất tìm tảng đá.Cô lúc đầumuốn đốt đống củi trong sân nhà mụ ta, thậm chí đốt luôn chuồng gà lẫncăn phòng nhỏ phía tây. Bất luận thế nào đi nữa, loại chuyện thiếu đạođức như đốt lửa thiêu người, cô thật sự không làm được. Về việc đó, cônghĩ một lát lại thay đổi chủ ý, cho rằng ban đêm phá hết giấy trên cửasổ nhà mụ góa Trần, cho dù không làm mụ ta đông lạnh, thì cũng đủ khiếnlửa giận của cô hạ bớt phần nào.Giữa lúc cô một mình tìm tảng đá, lại chợt nghe xa xa có tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc-o-thon-no/2777275/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.