Tối mấy hôm sau, Trường Sinh tự trải chăn đệm trên giường cho mình với Hà Hoa, rồigiống như mọi khi trước lúc ngủ lại lấy cái hộp nhỏ của hắn ra kiểm tralần cuối cùng. Hắn đổ hết đậu phộng lên bàn, sau đó bốc từng hạt từnghạt bỏ vào trong, vừa bốc vừa đếm, đợi đến khi hắn bỏ hạt đậu cuối cùngvào hộp chợt phát hiện một chuyện đáng sợ: đậu phộng… Thiếu một hạt…Hắn cầm lấy cái hộp, cặm cụi tìm kiếm trên bàn, cũng không thấy hạt nào sót lại.Hắn vội vàng đổ đậu phộng lên trên bàn, đếm đi đếm lại từng hạt mộtnhưng vẫn thiếu một hạt. Đếm một lần rồi lại thêm một lần nữa, hắn đếmtổng cộng năm lần nhưng kết quả vẫn là thiếu một hạt.Trường Sinh trừng mắt nhìn chằm chằm vào mọi ngóc ngách xung quanh mình một lượtnhưng chẳng thấy hạt nào trên mặt đất. Lúc hắn đổ chúng ra rất cẩn thậnnên chắc chắn sẽ không rơi xuống nền nhà, nhưng hắn vẫn ôm chút hy vọngquỳ trên mặt đất, úp sát mặt xuống tìm dưới bàn, dưới ngăn tủ, không bỏqua một khe hở nào, lại lục tìm trong túi mình lần nữa rồi đến bêngiường lật chăn tìm kiếm, không có, không có… Thật sự không thấy…Một lúcsau, Hà Hoa vào phòng, thấy căn phòng biến thành một đống hỗn độn, chănđệm trên giường bị lật tung lên quăng sang một bên, cửa tủ lớn nhỏ đềubị mở ra, bàn ghế cũng chẳng còn ở vị trí cũ. Mà Trường Sinh thì vừa mởngăn tủ vừa lẩm bẩm không ngừng: “Không có… Không có…”Hà Hoa nói: “Có chuyện gì đây? Sao vậy?”Trường Sinh không để ý, ra sức dời cái tủ đi, ôm chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc-o-thon-no/2777264/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.