Edit/ dịch bởi thảo Yupumi
Sáng hôm sau, Merlin dành cả nửa ngày đợi Gaius thức dậy. Gaius thứ hai bước ra khỏi phòng ngủ của mình, Merlin vọt lên khỏi chỗ ngồi trên bàn.
"Gaius!" Cậu ta gần như hét lên, "Ôngđã giúp Arthur tìm hiểu sự thật về tôi ngày hôm qua?! Sao ông có thể làm điều đó với tôi?"
"Merlin," Gaius nói một cách bình tĩnh, "Ta không nói với Ngài ấy điều gì..."
"Nhưng ông đã chỉ cho anh ta chính xác nơi để tìm!"
"Chà," Gaius lắp bắp, "Ôi, Merlin, ta chỉ muốn cậu hạnh phúc!"
"Nó sẽ làm cho tôi hạnh phúc nếu ông tôn trọng mong muốn của tôi, Gaius!" Merlin lắc đầu.
"Nhưng hãy xem lý do," Gaius cầu xin, "Arthur yêu cậu, Ngài không biết điều đó."
"Dừng lại," Merlin nói một cách trống rỗng, "ông cũng nói giống như Gwen."
"Cô ấy là một cô gái khôn ngoan!" Gaius trả lời.
"Điều mà cả hai người dường như không hiểu," Merlin nói, "đó là Ngài ấy là vua. Và tôi là người hầu của Ngài ấy."
"Arthur không quan tâm đến điều đó và cậu biết điều đó," Gaius phản bác, "cậu chỉ sợ thôi."
Merlin nghiến răng im lặng. Trong sâu thẳm, cậu biết Gaius đã đúng. Cậu sợ.
"Arthur chấp nhận bất kỳ ai có nhân cách tốt," Gaius nói, "Không cần biết đến địa vị của họ."
Cả hai im lặng một lúc lâu.
"Tôi chỉ là," Merlin cuối cùng nói khẽ, "Tôi chỉ không thể chịu đựng được nếu anh ấy từ chối tôi. Nếu tôi nói với Ngài ấy cảm giác của tôi nhưng Ngài không đáp lại tình cảm đó"
***
Thảo Yupumi hân hạnh tài trợ
Khi đến giữa buổi sáng, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-lo-lem/211905/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.