“Mẹ!” Lâu Dịch ôn hoà mở miệng.
“Con căn bản không nhớ rõ cố ấy là ai!” (L: >”
“Vậy cũng không sao dù sao bọn con cũng đều là những người trẻ tuổi! Đi chơi nhiều với nhau sẽ hiểu biết thôi sao?” Bà Lâu kiên quyết khôngchịu nhả ra.
“Cứ hẹn đi, mẹ cho con số di động của Trinh Trinh, đợi lát nữa conlập tức gọi điện đi cho ta! Nếu như bị ta phát hiện con không có làmtheo con liền xong đời!” Bà hung dữ nói, rồi đọc xong số di động liềnlập tức cúp máy.
Hắn từ trong lòng đối với hành vi bất đắc dĩ nà cực kì chán ghén tới cực điểm, những cô gái mà mẹ vừa ý đều chẳng có gì thú vị, nhạt nhẽo,vừa hướng nội lại khô khan, trong bữa hẹn gặp chỉ nói với nhau có vàicâu làm hắn rất chi buồn bực….!
Nhưng là chỉ cần ăn 1 bữa cơm là liền có thể lấy lòng mẹ của mình,khen không ngớt chỉ khổ cái tai của mình không được thanh tịnh.
Dù sao cũng chưa tới giờ họp, đành phải nghe theo lời bà mẹ gọi điệnvậy, gọi điện cho vị thiên kim kia nào. Tiếng chuông kêu ba lượt, điệnthoại đã được nhận, đầu kia truyền đến một giọng nữ nói dịu dàng, kínhcẩn hữu lễ dùng tiếng Nhật ân cần thăm hỏi.
“Xin chào, tôi là Lê xin hỏi ai đó ạ!”
Lâu Dịch có một lát thất thần. Vị thiên kim tiểu thư này giọng nói sao thấy quen tai thế! (L: lù lù 1 đống ở nhà ông chứ sao ko quen)
“Tôi là Lâu Dịch.” Hắn đơn giản nói tên bằng tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-giam-doc-hay-quen/2171223/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.