Lê Hiểu Trinh mơ lại giấc mơ ác liệt xưa mà tỉnh lại, ngây ngây ngô ngô rửa mặt, xuống lầu chuẩn bị bữa sáng.
Nhớ tới 3 năm trước đây nàng nhịn không được lại thở dài, không rõLâu Dịch quên chính mình đến tột cùng là tốt hay xấu. Nhưng làm người ta tức là cho dù nàng ở trước mặt hắn làm trò cười cho thiên hạ, “Lê HiểuTrinh” ba chữ này đối với hắn mà nói vẫn như cũ ngay cả nhớ ra cũngkhông có.
Không có chuyện gì so với “bị chết” thì càng đả thương người nhất làngười mình yêu say đắm, đem thân ảnh đó khắc vào trong tim tưởng ngườiđó ngay cả tên của mình, dung mạo đều không hề ấn tượng, đây quả thực là cực kì châm chọc,đây hết thảy đều là mình đơn phương.
Nàng giận dỗi mà đem tất cả trút nào món nước quả kỳ dị, thoáng chốc món nước này đủ màu xanh đến kì cục. (L: ặc… phù thuỷ….)
Lâu Dịch trừng mắt nhìn ly nước kinh khủng đến cực điểm kia do dự mà nói:
“Cô lần này lại thêm cái gì vào?”
“Nhiều hơn vài loại quả, rất phong phú nhiều vi-ta-min đó!” Nàng lộra nhếch cười một cái đáng yêu, mang theo tâm tình trả thù vào loại nước này đẩy về hướng hắn. (L: ng` ta bảo rồi thà đắc tội vs tiểu nhận chứ đừng đắc tội vs nữ nhân)
“Vẫn còn ghi hận tôi hả?” Lâu Dịch thật cũng không quá để ý thái độkhông biết lớn nhỏ của nàng, cầm lấy cái ly uống một hơi, sắc mặt trongnháy mắt biến dạng nhưng hắn vẫn rất nhanh mà đem nó uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-giam-doc-hay-quen/2171221/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.