🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tết âm lịch đã gần kề rồi.

Dĩ Thành nói: “Việt Việt, Tết này, anh phải về quê thăm nhà. Em về với anh nhé, chịu không?”

Thiên Việt đang nằm trên giường lim dim ngủ, nghe thấy vậy thì tỉnh như sáo sậu luôn. Nhưng cậu vẫn trùm chăn kín mít chẳng chịu ừ hử chi.

Dĩ Thành khõ nhẹ lên nửa cái đầu đang lú ra của cậu, gọi: “Này, Việt Việt.”

Thiên Việt núp trong chăn trả lời: “Em ngủ rồi.”

Dĩ Thành ôm trọn cả người lẫn chăn vào lòng, dựng cậu dậy, thân thể Thiên Việt mềm oặt ra như không có xương sống, nằm ngã trở lại giường, Dĩ Thành lần thứ hai ôm cậu dậy, cậu lại nằm bẹp xuống. Lại ôm cậu ngồi dậy, lần này thì không còn dặt dẹo nữa, cậu lấy chăn quấn cả người mình lại thật kín kẽ, ngồi thu lu một đống. Thẫn thờ.

Dĩ Thành vén lọn tóc mái dài lượt thượt của cậu lên, để lộ ra vầng trán mịn màng: “Việt Việt, về quê với anh đi.”

Thiên Việt rúc người vào trong chăn.

Dĩ Thành biết Thiên Việt vẫn chẳng khác gì thời thơ bé, cứ thích hao tâm tổn trí vào những chuyện tủn mủn lặt vặt, như là tối nay ăn món gì, hay có cần mua thêm đĩa DVD nào không, nhìn sắc trời có vẻ âm u, vậy thì đồ trong máy giặt nên phơi trong nhà, hay cứ mang ra ngoài phơi quách cho rồi. Cậu thường hay chống cằm, chau mày, vắt óc ra mà ngẫm nghĩ, làm như những chuyện đó can hệ rất lớn đến bản chất của cuộc sống, hoặc là, can hệ đến hạnh phúc của chính cậu vậy.

Ấy thế mà,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-duong-ap-giai/1162058/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.