Bạch Chỉ cũng xuống xe theo: “Sao đó anh ơi?”
Triệu Bắc Hành kiểm tra một chút rồi nhíu mày đáp: “Hư động cơ, để anh gọi sửa xe lưu động coi họ có tới đây sửa được không.”
Chuông reo một lúc mới có người chịu bắt máy, Triệu Bắc Hành bảo: “Xe đang trên tỉnh lộ nối Bạch Thành đến Thông Du, tới sửa được không?”
Đầu dây bên kia ậm ờ biện hộ lý do tỏ vẻ không đến được. Triệu Bắc Hành cúp máy, vẻ mặt sa sầm hẳn: “Chắc thấy thời tiết xấu nên không muốn ra ngoài đây mà.”
“Thế giờ mình phải làm sao ạ?” Bạch Chỉ lạnh đến mức phải đứng dậm chân. Sao đang yên đang lành xe lại hư ngay lúc này nhỉ?
“Lên xe ngồi đã.”
Hai người trở lại xe, Triệu Bắc Hành thử đề máy mấy lần vẫn không ăn thua, xem ra hôm nay phải chết dí ở đây rồi.
Xe cũ hầu như đều bị lỗi thế này, không ít thì nhiều. Như chiếc xe cà tàng anh mua đã được chủ chạy 7, 8 năm muốn nát bét ra rồi, lúc mua lại Triệu Bắc Hành chỉ tốn có 15 ngàn tệ là có luôn cả biển số lẫn bảo hiểm xe. Quả nhiên là tiền nào của nấy, năm sau anh nhất định thi lấy cái bằng lái xe rồi mua luôn một con xế mới!
Triệu Bắc Hành mở điện thoại ra, định bụng gọi thử xem có người bạn nào tới giúp được không. Nếu có mình anh thì xe có hư cũng chẳng sao, nhưng hôm nay còn có Bạch Chỉ đi theo. Anh không nỡ để thằng nhóc da dẻ non
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-phuong-nam-cua-ong-chu-nho-dong-bac/2699161/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.