Trùng hợp thay mấy nay Trần Hạo cũng đang bị cảm, sốt hơn 39 độ. Bạch Chỉ đi rồi hắn ăn uống chẳng đâu ra đâu, đói quá thì mở tủ lạnh cắn miếng bánh mì uống thêm chai bia rồi thôi, cứ thế sút cân liên tục trong một tháng qua.
Lúc Tống Nhiên đến tìm cũng được một phen hú vía, cửa nẻo để toang hoang, nhà cửa tối thui, mùi rượu sực nức khắp phòng. Tống Nhiên đẩy cửa đi vào khiến đống chai rượu ngổn ngang đổ nhào xuống đất nghe mà nhức cả đầu.
Trần Hạo lật người ậm ờ một tiếng rồi tiếp tục lăn ra ngủ.
Hơn 3 giờ chiều trời đã hơi âm u mà Trần Hạo vẫn che rèm kín bưng. Tống Nhiên phải lần mò đến phòng khách mở đèn lên.
Cả trên bàn lẫn sàn nhà đều ngổn ngang có đống chai rượu. Trần Hạo vẫn nằm cuộn tròn trên ghế sô pha trong chiếc sơ mi dúm dó, ánh đèn buộc hắn phải mở bừng mắt ra. Trần Hạo giơ tay chắn sáng, đến khi thấy rõ dáng vẻ người bên cạnh hắn mới lên tiếng bảo: “Cậu đến rồi à.”
Tống Nhiên như muốn nghẹt thở: “Mấy nay anh cứ sống thế này sao?”
“Ừ.” Trần Hạo đứng lên định đi vệ sinh nhưng vừa nhổm dậy đã ngã ngồi xuống nền nhà.
Tống Nhiên vội vàng vươn tay ra đỡ, đụng phải làn da đang nóng phừng của Trần Hạo khiến y hoảng hốt: “Anh sốt rồi!”
Trần Hạo hất tay y ra, cứ thế đi vào toilet.
Tống Nhiên cắn môi, y dọn hết đống chai rượu nằm lộn xộn khắp nhà, tiếp đó gom mớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-phuong-nam-cua-ong-chu-nho-dong-bac/2699148/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.