"Ði, nhanh đi chuyển hàng lên xe đi, cười gì mà cười." Triệu Bắc Hoành mốc mấy tờ hóa đơn từ túi ra đi tới đưa cho Bạch Chỉ: "Dậy rồi à, tối qua ngủ có lạnh không?"
Bạch Chỉ đỏ mặt lắc đầu, chẳng những không lạnh, mà còn mộng xuân.
Người trong mơ không phải Trần Hạo, mà một người đàn ông cường tráng, hai tay ôm cậu nâng lên cao.
Lên cao, rồi mạnh mẽ nhấn xuống, Giống như đặt mình lên trên mây rồi lại kéo xuống dưới.
"Cậu không sao chứ? Sao mặt lại đỏ dữ vậy, có phải bị cảm rồi không?"
"Không, không có." Bạch Chỉ nhanh chóng đình chỉ suy nghĩ, nhận lấy tờ đơn trên tay anh ta.
"Bên trên là giá tiền của hàng hóa bọn họ mua, cậu cứ tính tổng số là được."
"Được."
Bạch Chỉ cầm mấy tờ đơn ngồi trên băng ghế bên cạnh, mấy phút là tính xong, rồi dùng bút nguyên tử ghi chép lại vào sổ đưa cho anh?
Triệu Bắc Hoành chỉ biết số không biết mấy chữ, nhìn quyển sổ của cậu viết thì so với cô bé kế toán trước kia còn lanh lẹ hơn, thiện cảm cũng tăng lên mấy phần.
"Ồn tỉnh cậu ha, chúng tôi làm có chút sớm, có điều buổi sáng không có gì làm có thể ngủ lại lần nữa."
Bạch Chỉ gật đầu: "Không sao, đúng lúc tối qua tôi ngủ sớm nên thức giờ cũng vừa rồi, đúng rồi.... Phòng vệ sinh ở đâu?"
"Phòng vệ sinh?"
"Cầu tiêu...."
"Nhỏ hay lớn?"
Bạch Chỉ nghi hoặc: "Cái gì mà lớn với nhỏ?"
"Ðại tiện thì phải đi nhà vệ sinh công cộng ở phía trước, còn tiểu tiện thì ra bãi tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-phuong-nam-cua-ong-chu-nho-dong-bac/1042363/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.