Lang Vương bất động thanh sắc nghe vị thê tử nhà mình chu môi đầy phong tình gọi tên hắn, hắn hạnh phúc đến mức động cũng không thể động nổi nữa rồi.
Thỏ Trắng ngước đôi mắt to tròn phản chiếu bóng hình của Lang Vương thu vào bên trong, thân hình Lang Vương vẫn cứng đờ hệt như một pho tượng đá bự, duy chỉ có hai đôi con ngươi là khẽ co rút mãnh liệt, Thỏ Trắng đầy mặt là dấu chấm hỏi, giơ một ngón tay chọt chọt vào một bên lồng ngực rắn rỏi của hắn.
"Phu quân? Chàng sao vậy?"
"..."
"Phu quân...Trương Húc...Húc ca ca...
Húc..."
Thỏ Trắng đổi khẩu hình miệng "a a" gọi hắn mãi, Lang Vương chợt giật mình một cái sực tỉnh từ trong mộng ảo, Thỏ Trắng vẫn như cũ dán mắt vào ngực của hắn, rồi cúi đầu nhìn lại lồng ngực bằng phẳng của mình, chậm chạp đưa móng thỏ tới sờ sờ, nắn mãi cũng không có xúc cảm co giãn gì sất, liền thất vọng bĩu môi.
Của ta phẳng như thế này, bộ dạng lại yếu đuối không có một chút sức sống, phu quân thế mà mỗi ngày lại cứ đè ta ra hôn hít mãi, chàng ấy sẽ thực sự yêu ta không...
Lang Vương nhìn cái đầu nho nhỏ đang cúi gục xuống, trong mắt liền phảng phất nồng đậm nhu tình, hắn lại ôm càng chặt người kia vào lòng, hạ đầu xuống dụi dụi hai má của hắn vào đôi bánh bao hồng hào của Thỏ Trắng, giọng điệu trầm ấm đầy thương yêu.
"Nương tử, em gọi tên ta tiếp đi, không sao cả, em là thê tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-nho-cua-lang-vuong/2567182/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.