Rời khỏi chân núi, đàn cừu lầm lũi chạy theo phía sau. Ánh mặt trời, dần dần ngã bóng về tây. Trên con sông Ngô Đồng, một dải lụa đỏ, vắt ngang qua thôn Kiều.
Trời tối, người vắng. Lưu Vũ cũng không dám lưu lại ở bên ngoài quá lâu, bước chân của cậu nhanh chóng vượt qua cầu gỗ, đi nhanh về phía thôn nhỏ bên kia Ngô Đồng.
Bee… bee… bee…
Tiếng của đàn cừu thỉnh thoảng vang lên, vài con cừu nhỏ vì bị lạc đàn, không khỏi gấp gáp gọi mẹ. Những con cừu lớn, thì liên tục lên tiếng thúc giục, tránh cho đồng bọn của mình thụt lại quá xa.
Chỉ có Lưu Vũ là vẫn một mực bước nhanh về phía con đường đất bên kia cầu gỗ, theo đằng sau cậu ta chính là Tiểu Cửu. Nó vẫn chưa bao giờ rời xa khỏi cậu quá vài mét.
Trong thôn Kiều ai cũng biết rõ, chỉ cần buổi tối vượt qua khỏi cây cầu gỗ, chân chính đặt chân lên trên con đường đất đỏ trải dài vào trong thôn này, thì dù có nguy hiểm rình rập phía sau, người đó cũng nhất định an toàn.
Những chuyện này Lưu Vũ cũng không biết là thật hay giả, nhưng từ sự kiện hôm trước ở trong miếu thần. Lưu Vũ đã bắt đầu nghi ngờ, dường như cái thôn nhỏ ở trong núi hơi có mấy phần lạc hậu này, đang ẩn giấu một thứ bí mật nào đó, mà người bên ngoài không thể biết được.
Tất nhiên, những thứ này Lưu Vũ tạm thời cũng không có thời gian để quan tâm. Sau khi qua khỏi cầu gỗ, cậu nhanh chóng đi về phía những ngôi nhà được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chan-cuu-thon-goa-phu/216520/chuong-16.html