Thấy bà ta phản ứng như vậy, trong lúc nhất thời Lưu Vũ nhịn không được, mới sử dụng Độc Tâm Thuật, bắt đầu đọc trộm lấy suy nghĩ của bà ta. Nhưng không biết vì sao, lúc này trong đầu của bà ta lại xuất hiện rất nhiều hình ảnh, hơn nữa chúng còn rất lộn xộn. Nhìn lên một hồi, Lưu Vũ cảm giác đầu óc của mình sắp phải choáng váng, xoay vòng. Thế nên, cậu ta mới vội vàng, đem Độc Tâm Thuật thu hồi lại.
“Tiểu Vũ, con bị làm sao vậy?”
Nhìn thấy thần sắc của Lưu Vũ trở nên bất thường. Hơn nữa, ánh mắt của đứa nhỏ này nhìn về phía mình hơi có mấy phần kỳ lạ. Thế nên, thím Mai lúc này mới lo lắng, nhíu mày hỏi thăm.
Lúc này, Lưu Vũ biết rõ là mình hơi có một chút vội vàng. Nhưng tránh để cho người phụ nữ này nghi hoặc, cậu ta không khỏi giả vờ xoa đầu, còn nhăn lấy lông mày nói ra.
“Con cũng không biết nữa. Đột nhiên cảm giác thấy đầu của mình đau nhức vô cùng. Xem chừng, vì chuyện hôm qua ở trong miếu thần, nên trên người để lại một chút di chứng!”
Nghe Lưu Vũ lên tiếng giải thích như vậy, thím Mai mới sốt ruột đi tới, nâng lên hai bàn tay mềm mại, xoa lấy hai huyệt thái dương ở trên người của cậu. Động tác này của bà ta cực kỳ dịu dàng. Hơn nữa, không biết có phải bà ta vô tình hay cố ý, mà ở phía trước mặt của Lưu Vũ lúc này, lại bị hai làn sóng thịt dữ dội đánh vào, cảm giác thật sự rất khó để diễn tả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chan-cuu-thon-goa-phu/1159226/chuong-17.html