Ban đầu Lưu Vũ cũng chỉ nghĩ con dâu bác trưởng thôn gặp phải tai nạn trượt chân, té ngã, hay bị rắn độc gì đó cắn. Chứ cậu cũng không hề nghĩ đến, bản thân sẽ được chứng kiến một cảnh tượng khủng khiếp như vậy.
Đừng nói là một người phụ nữ chân yếu tay mềm, không có một chút sức lực nào như Lưu Ngọc Khuê. Cho dù là Lưu Vũ, lúc này nhìn thấy một con trăn khổng lồ như vậy xuất hiện ở ngay trước mặt mình, cả người của cậu đều cảm thấy lạnh run.
May mắn, bên cạnh của Lưu Vũ lúc này còn có Hồ Mị Nhi. Ánh mắt của nàng khi nhìn thấy con trăn khổng lồ này cũng không có bao nhiêu khiếp sợ. Thậm chí, từ bên trong ánh mắt của nàng, Lưu Vũ còn nhìn thấy một chút hưng phấn nho nhỏ.
“Hì hì, Mị Nhi còn đang suy nghĩ, không biết phải đi nơi nào để giúp cho chủ nhân tìm kiếm dược vật dùng để luyện thể. Nhưng xem chừng, lúc này cũng không cần phải vất vả đi tìm kiếm nữa rồi!”
Nhìn thấy Hồ Mị Nhi cười lên một cách vui vẻ như vậy, Lưu Vũ không khỏi giật mình. Đến lúc này, cậu ta mới sực nhớ đến vừa rồi bên trong ký ức mà Hồ Mị Nhi truyền đến cho mình, có nhắc tới một loại dược liệu có tên là Nhiêm Xà Đảm, cũng chính là thứ mật trăn này.
Hơn nữa, mật trăn bình thường không thể nào so sánh được với mật trăn của con trăn tinh đã có hơn trăm năm tu luyện. Thứ này không chỉ có tác dụng giải độc, tiêu viêm mà còn có công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chan-cuu-thon-goa-phu/216515/chuong-11.html