“Sao anh lại ở đây?” Mặc dù tình huống cấp bách, nhưng cô vẫn không nhịn được mở miệng hỏi.
“Im lặng.”
Bùi Danh Chính khẽ nhíu mày, nghe tiếng ở góc cua bên phải ngày càng gần, anh bỗng cúi xuống, hôn lên gò má cô, lấy người mình che chở cho cô.
Dáng anh đã cao lớn, cộng thêm chiếc áo bành tô lông dê anh đang mặc, anh chống một tay lên tường, dùng áo che lại, cả người Đường Nhật Khanh gần như bị che khuất trong ngực anh.
Nhóm người đó đi ra khỏi khúc cua, thấy cảnh tượng này không khỏi sửng sốt, sau đó trên mặt mọi người đều nở nụ cười châm chọc, trêu đùa tự nhiên, đương nhiên cũng bị di chuyển sự chú ý, ngay cả hai người đàn ông mới gặp Đường Nhật Khanh cũng không nhận ra cô.
Đợi nhóm người này đi xa, mặt Bùi Danh Chính mới lùi lại, nhưng vẫn giữ nguyên tư thế.
Anh khẽ nhíu mày, sắc mặt hơi thâm trầm: “Ai cho em tới đây?”
Thấy anh trở nên nghiêm túc như vậy, cô không khỏi chột dạ, nhắm mắt lại, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Sao anh biết em ở đây?”
Thái độ anh cứng rắn: “Trả lời anh trước, sao em lại chạy tới đây?”
Đường Nhật Khanh không thể trốn tránh, đành phải trả lời câu hỏi này, cô hít sâu một hơi, chậm rãi nói: “Em nghe chuyện trong công ty rồi, Đàm Bân xúi giục cổ đông và nhân viên làm khó anh, nên em muốn ra tay từ chỗ Phùng Thiến, xem có thể lấy được tin tức gì không?”
Anh bỗng bóp cằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ceo-cua-toi/2023455/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.