Trong lòng Lục Nghiêu run lên, trái tim như bị thứ gì đó bóp chặt, cảm giác chua xót khó gọi tên ngập tràn trong lồng ngực.
Anh đã từng nói rõ với Bùi Danh Chính là, nếu anh ta không bảo vệ được cô, nhất định anh sẽ cạnh tranh công khai với anh ta.
Nhưng bây giờ nhìn Đường Nhật Khanh đau khổ đến vậy, bao nhiêu lời hào sảng khí phách lại không thể nói ra.
Cho dù anh đơn phương thì sao, rốt cuộc Đường Nhật Khanh cũng chỉ yêu Bùi Danh Chính, đó là sự thật không thể thay đổi được.
"Tại sao anh lại muốn làm hại ba tôi, tại sao lại muốn làm hại nhà họ Đường..." Đường Nhật Khanh hơi mở mắt, nhưng tầm mắt mông lung, nước mắt không ngăn được ứa ra ngoài.
"Anh có biết em thích anh bao nhiêu không... có biết em thất vọng vì anh như thế nào không... em cứ tưởng chúng ta sẽ tự nhiên phát triển, nào ngờ vừa mới bắt đầu... anh lại gài bẫy em..."
Một khi tâm trạng đã bộc phát thì không dừng lại được, giọng nói của Đường Nhật Khanh càng lúc càng lớn, tâm trạng cũng trở nên kích động.
Nhất thời Lục Nghiêu không biết phải làm sao, cũng không biết nên trả lời thế nào, cuối cùng anh đành nhẹ giọng nói: "Khanh..."
"Bùi Danh Chính... anh trả lời em đi, tại sao, tại sao lại đối xử với em như vậy? Với nhà họ Đường như vậy?"
Những lời chất vấn tuôn trào, cô vừa khóc vừa hỏi, Lục Nghiêu cũng thấy bất đắc dĩ, đành phải đưa tay kia ra vỗ nhẹ sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ceo-cua-toi/2023442/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.