Những cú đạp cứ liên tiếp giáng xuống cơ thể mảnh mai của Ngọc Nghi.
- Thứ con hoang như mày mà dám chống đối lại tao sao? Không có cha ở nhà bênh vực cho mày thì mày chỉ là thứ rác rưởi cho tao chà đạp thôi. Nếu con mẹ đ* đi*m của mày không ngoại tình với ba tao và sinh ra mày thì mày đã không phải chịu sỉ nhục như thế này, muốn trách hãy trách mẹ mày đấy. - Hải Anh không ngừng nói ra vô vàn lời sỉ nhục Ngọc Nghi, tay còn nắm lấy phần tóc mái của cô kéo nâng đầu cô lên.
Ngọc Nghi cười khẩy một cái rồi đáp lại:
- Còn mẹ mày thì sao? Sao không trách bà ta không biết giữ chồng để cho ngoại tình với đ* đi*m thì còn trách ai. Trách bà ta ngu ấy!
Chát!! Hải Anh giận giữ tát thẳng vào mặt Ngọc Nghi.
- Con chó này, mày dám nói mẹ tao như thế hả?
- Sao lại không? Tao còn dám làm thế này nữa. - Nói xong Ngọc Nghi ném cái cặp trong tay bay vào mặt Hải Anh khiến cô ta ngã ngửa ra đằng sau.
- Cô chủ!! - hai hầu gái thấy Hải Anh ngã liền hốt hoảng chạy tới đỡ lấy.
Ngọc Nghi nhân cơ hội liền đạp cửa chạy ra ngoài.
- Bắt lấy nó lũ vô dụng. - Hải Anh đẩy hai nhỏ hầu gái ra, chỉ tay ra lệnh cho lũ vệ sĩ đuổi theo.
Trong lúc đó, Thanh Huân cũng đang ôm lấy Gia Hiếu mà bỏ chạy, người cha say xỉn vẫn đuổi theo ở phía sau.
"Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-cam/2328116/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.