Quay lại lúc anh rời đi.
-Bạch Tử Khiêm: Quỳ gối lạy 3 lạy “Dù không phải là thân sinh. Nhưng Tử Khiêm đã xem hai người là cha mẹ của mình. 3 lạy này xem như tại lỗi. Có thể gặp lại Tử Khiêm trả mạng mình cho Bạch Gia.”
Anh bước từng bước trong đêm đi đến phía cổng thành đang có 1 chiếc xe ngựa chờ sẵn. Khi anh quay lưng từ phủ đến lúc lên xe ngựa, thật sự anh không hề quay đầu nhìn lại. Vì anh biết nơi đó không còn dành cho mình nữa rồi.
Chiếc xe ngựa và người đánh xe là một vị tướng trẻ được hoàng thượng sắp xếp. Chiếc xe lăn bánh ròng rãi 5 ngày đường mới đến được nơi cần đến. Trên đường đi anh và Trịnh Phong đã nói chuyện và kết giao. Cả hai cũng thân hơn và Trịnh Phong rất tôn trọng anh. Anh được ngự ban là khâm sai đại thần có chức vụ cao nhất khi đến đấy. Nhưng anh đã nói với Trịnh Phong hãy gọi mình là ca ca, đừng quá rờm ra tiểu tiết.
- Trịnh Phong (Phó tướng con nuôi của Chu thái sư): “Bạch ca ca. Săp đến nơi rồi, nhưng mưa quá lớn đường rất trơn khó mà đến kịp.”
-Bạch Tử Khiêm: Vén màn lên nhìn xung quanh “Mưa nhiều đến thế. May mắn trước đó đã đào nhanh hệ thống kênh gạch. Nếu không sẽ không biết được chuyện gì sẽ xảy ra nữa.”
-Trịnh Phong: “Bạch ca ca đệ đã nghe nghĩa phụ và Chu ca ca nhắc về huynh. Không ngời huynh liệu việc như thần đến vậy.”
-Bạch Tử Khiêm: Thở dài “Phải nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-bac-si-xuyen-khong-ve-thoi-trung-co/2922006/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.