Yêu là yêu, nhưng sai đương nhiên phải "chỉnh".
Uyển Dư cùng Minh Viễn khoát tay, ánh mắt là nghiêm khắc thúc ép, bởi vậy mà Tư Duệ và Bân Bân miễn cưỡng đứng trước mặt nhau, thậm chí là hai bàn tay lại nắm lấy nhau.
Hoàn toàn là không tự nguyện.
"Tôi... xin lỗi!" Tư Duệ nhìn sang bên trái.
"Tôi cũng... xin lỗi!" Bân Bân nhìn sang bên phải.
Không thể đối diện mắt nhau.
Quốc Thành nhịn cười. Cậu thừa biết hai người này sẽ không giận nhau lâu, sẽ rất nhanh bắt chuyện lại với nhau. Nhưng Quốc Thành không ngờ Quận chúa và Dương tiểu thư đẩy họ vào cảnh như hai nhi đồng đánh nhau rồi phụ huynh bắt làm lành.
Cũng không phải lần đầu họ mâu thuẫn. Rất nhiều lần Tư Duệ và Bân Bân bất đồng quan điểm sống. Thực ra Bân Bân không hề xấu, anh chỉ đơn giản suy nghĩ: cuộc sống này tất cả mọi người đều có thể hạnh phúc thì là việc tốt nhất, nhưng chắc chắc mùa xuân đó sẽ không thể xảy ra. Là vậy nên Bân Bân cho rằng hạnh phúc của mình nên được ưu tiên đầu tiên.
Còn Tư Duệ lại liều mình bảo vệ hạnh phúc của người khác.
Đối với Bân Bân, Tư Duệ là gia đình, là hạnh phúc anh muốn giữ lấy. Nhưng Tư Duệ về cơ bản luôn hành động khiến cho anh cảm nhận hạnh phúc mà anh gìn giữ bị đe doạ.
Tư Duệ thì quả quyết Bân Bân như vậy là ích kỷ.
Do vậy nên xưa giờ họ gây sự không ít lần, lần nào cũng đánh nhau. Trận ẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-vuong-hoa-thanh-xu/2654827/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.