Sau đó lại nghe thấy nàng nói: "Ta chỉ là theo đuổi thứ mà ta muốn thôi, cũng giống như những người trèo non vượt suối, trải qua vô vàng vất vả mới có được thứ mà họ muốn, vậy thì tại sao ta lại không thể vì thích ngài ấy mà chịu đựng chút khổ sở chứ?"
"..."
Trân Phi hoàn toàn không nói nên lời. Nàng ta chỉ có thể quay về chuyển lời cho hoàng thượng.
Thượng Quan Kỳ Hàn nghe vậy liền cười lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm.
Hạ Hầu Viễn vừa xong nhiệm vụ từ ngoài cung trở về, liền nhìn thấy hoàng thượng từ thư phòng đi ra, ánh mắt lãnh đạm quét qua một đám người bên ngoài, cuối cùng dừng lại trên gương mặt Hạ Hầu Viễn.
"Không cần trẫm phải nói, ngươi cũng biết bản thân mình sẽ nhận hình phạt gì chứ?"
Hắncụp mắt xuống: "Vâng."
Trân Phi cả kinh: "Bệ hạ, sao lại phải phạt hắn ta? Hắn ta phạm tội gì ạ?"
Thượng Quan Kỳ Hàn mím môi cười lạnh nói: "Làm chuyện không nên làm, cố ý phá hoại kế hoạch của trẫm, đương nhiên phải chịu phạt!"
Hạ Hầu Viễn bị đánh hai mươi trượng.
Ngôn Huyền lo lắng vô cùng, chủ nhân hắn ta hai hôm trước vừa mới bị rơi xuống vực sau, hôm nay lại bị đánh hai mươi trượng
Hai mươi trượng đấy, người nào thể chất ốm yếu sẽ không chống đỡ được mà ngã xuống!
Cũng may là thân thể của chủ nhân nhà hắn trước đó cũng đã hồi phục tốt, nếu không cũng không thể bình an mà quay về.
Nhưng trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-troi-goc-be-nguyen-cung-nguoi/2897263/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.