Ngô Tinh từng bước từng bước đi tới trước mặt Ngao Dương, mỗi lần đi một bước trái tim Ngao Dương chấn động mãnh liệt, nhịp tim đập của Ngao Dương theo bước chân của Ngô Tinh biến hóa, mỗi một bước của Ngô Tinh đều khiến Ngao dương có một loại cảm giác trái tim bị bạo liệt.
Khi Ngô Tinh đã bước tới trước mặt Ngao Dương, trên người Ngao Dương đã chảy mồ hôi như tắm, thân thể bị uy áp nghiêm trọng không đứng lên được, cái đầu chỉ vươn tới gần ngực Ngô Tinh, vẫn chưa hề phát giác ra, chỉ biết là lúc này cần ngẩng đầu nhìn Ngô Tinh, trong mắt Ngao Dương, Ngô Tinh lúc này trở nên to lớn không gì sánh được, để hắn sợ hãi thật sâu.
Ba…
Lại một tiếng tát vang, Ngô Tinh tát một cái tát, Ngao Dương còn đang bị ý cảnh uy áp của Ngô Tinh ảnh hưởng, không hề phản ứng kịp, trên mặt giống như bị một ngọn núi khổng lồ đánh tới, truyền cảm giác đau đớn không thể nhịn, thân thể mất tự chủ bay đi. Ầm ầm… Nặng nề văng ngược vào vách tường, một lần nữa bắn ngược rồi ngã dưới mặt đất.
- Nghi vấn mệnh lệnh của Long hoàng, nghi vấn lựa chọn của bát bộ long tộc, Ngao Dương phạm tội, đáng lẽ nên chịu trấn áp vạn năm, để diện bích tư quá, hối cải làm người mới.
Ngô Tih mở miệng nói, thanh âm như pháp lệnh, bàn tay nhấc lên, liền biến thành một bàn tay khổng lồ bắt về phía Ngao Dương.
Trong bàn tay thật lớn kia ẩn chứa lực lượng pháp tắc vô cùng vô tận, Ngao Dương nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232513/chuong-797.html