Rầm…
Mấy người Long Anh đồng thời vỗ mạnh xuống bàn trước mặt, quát lớn:
- Ngao Dương, việc này đừng nói nữa, Cổ Thần đạo hữu vì cứu Long hoàng mà tiến vào hung trận thái cổ, ra sinh vào tử, đối với long tộc chúng ta có đại ân, long tộc chúng ta sao có thể làm chuyện vong ân phụ nghĩa, làm ra chuyện hổ thẹn như vậy? Nói vậy chúng ta nghe được cũng không sao, nhưng nếu để Ngô Tinh đại thông lĩnh nghe được, Ngao Dương, chỉ sợ ngươi khó thoát khỏi nghiêm phạt.
- Hừ…
Cái đầu Ngao Dương ngẩng cao, nói:
- Ngô Tinh sao? Hắn cùng với Cổ Thần giống nhau, bất quá là tu sĩ nhân tộc tu luyện bí thuật hóa long mà thôi, vạn năm trước hắn bất quá là một nhân vật nho nhỏ, hắn cũng dám phạt… a…
Ngao Dương đang nói chuyện, một thân ảnh từ bên ngoài phòng nghị sự chớp mắt đã xuất hiện ngay phía trước hắn, chỉ nghe Ngao Dương hét thảm một tiếng, thân thể văng đi, nặng nề đánh mạnh vào vách tường cách đó không xa, trên mặt đã nhiều hơn một vết bàn tay đỏ hồng.
Bóng người là Ngô Tinh, hắn quát lạnh một tiếng:
- Nói sau lưng ta một chút thì cũng thôi, ta đã quen rồi, nhưng ai dám nói tới huynh đệ ta, lần sau sẽ không phải là một cái tát đơn giản như vậy.
Bởi vì Long Nguyên đại trưởng lão bàn giao, Ngô Tinh dẫn Cổ Thần về chỗ nghỉ ngơi, liền lập tức chạy trở về phòng nghị sự, vừa mới nghe được lời nói của Ngao Dương, nhất thời nổi giận lôi đình, nhảy vào trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232512/chuong-796.html