Trên bức tường đằng sau chiếc ghế có một bức hoạ cực lớn, rộng chừng mười trượng, cao ba mươi trượng. Người trong bức hoạ mặc bộ áo đen, mắt đen, tóc đen. Tuổi tác ước chừng chỉ có mười tuổi, nhưng anh tuẩn dị thường. Cặp mắt đen giống như có mị lực lại để cho người nhìn trúng liền không muốn rời đi.
Trên cổ của người thiếu niên này có đeo một khối ngọc bội. Ngọc bội kia ước chường cũng phải mấy trượng. Cả miếng ngọc bội là một màu đen kịt, trên đó có ghi lại bốn chữ: Hắc Thuỷ nghệ tích!
Ánh mắt Cổ Thần nhìn lên trên khối ngọc bội đó. Thần sắc trấn động. Nếu như đem bức hoạ này thu nhỏ lại vừa tầm với một người bình thường thì miếng ngọc bội mà thiếu niên đeo trên cổ kia vừa lòng bàn tay giống hết với khối ngọc bội mà Cổ Thần đoạt được từ tay Đại Đương gia của Thanh Long Trại.
- Người này là Hắc Thuỷ Đại Đế?
Cổ Thần gian nan rời mắt khỏi bức hoạ, hắn không khỏi thét lên kinh hãi.
Ánh mắt Cổ Thần lại nhìn qua bức hoạ của Hắc Thuỷ Đại Đế, nhưng lúc này hắn lại nhìn lên phía trên. Thần sắc một lần nữa khẽ động. Chỉ thấy phía bên trên bức hoạ có sáu chữ lóng lánh:
- Thánh Tông Xuất, Đế Mộ Hiện!
- Thánh tông xuất, đế mộ hiện?
Cổ Thần nhìn sáu từ lớn lấp lánh kia, thầm nghĩ:
- Nói như vậy, mộ Hắc Thủy Đại Đế sẽ hiện thế sao?
Đang lúc suy nghĩ, đầu Cổ Thần vừa chuyển, nhìn về phía ngoài đại điện, hơn mười đạo độn quang đồng thời rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232282/chuong-566.html