- Là ngươi? Ngươi là Cổ Thần?
Một tiếng thét kinh hãi vang lên, người nói chính là thành chủ Hướng Nguyên Thiệu.
Cổ Thần từng bị Tàng Thiên Cơ phát lệnh truy nã, tuy rằng thành Nam Dương xa xa tại tây nam, thế nhưng dù sao cũng là thành lớn, tự nhiên có bứa họa phát lệnh truy nã của Cổ Thần, Hướng Nguyên Thiệu là thành chủ. Tàng Thiên Cơ tự mình hạ mệnh lệnh truy nã, hắn làm sao có thể không thèm để ý tới?
- Là Cổ Thần? Là truy nã phạm mà thái tử điện hạ tự mình phát lệnh?
Không ít người bắt đầu kinh hô, tuy rằng lệnh truy nã đối với Cổ Thần đã bị rút lại hơn một năm, thế nhưng vẫn có rất nhiều người nhớ kỹ.
Trong lòng bọn họ mừng thầm, nghĩ:
"Truy nã phạm bị phát lệnh này tự mình đưa tới cửa, thực sự không muốn lập công lớn cũng không được."
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Không sai, ta chính là Cổ Thần, ngày hôm nay ta cho các ngươi truyền lời tới Tàng Thiên Cơ. Các ngươi cứ nghe là được rồi, phải truyền nguyên bản lời của ta tới Tàng Thiên Cơ!
- Lớn mật! Dám hô thẳng tên thái tử điện hạ, ngươi muốn chết…
- Ngươi tính là cái gì? Tên của thái tử điện hạ cũng là ngươi xứng gọi?
Cổ Thần hiển lộ ra ngoài tu vi Kim Đan kỳ, mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ, đều há miệng mắng mỏ Cổ Thần. Trên mặt Cổ Thần chỉ nở nụ cười nhạt, không thèm để ý tới đám người tranh đua miệng lưỡi, nói tiếp:
- Nói Tàng Thiên Cơ rửa cái cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tien/1232025/chuong-309.html