Chương trước
Chương sau

Tiếp tục đi về phía trước hơn hai nghìn dặm, cách chỗ khe hở trên bản đồ chỉ còn hơn hai nghìn dặm, Cổ Thần kinh ngạc phát hiện, toàn bộ nơi này đều là quỷ hồn có tu vi Kim Đan kỳ.
Những quỷ hồn này đều đi về phía trung tâm phiến rừng rậm, nhưng tựa hồ có lực lượng nào đó đang ngăn cản bọn chúng khiến bước chân đám quỷ hồn này tiến về phía trước vô cùng khó khăn, có điều cả đám vẫn cố gắng tiến về phía trước.
Cổ Thần âm thầm kinh hãi, trung tâm phiến rừng rậm này cư nhiêu có nhiều quỷ hồn như vậy, nếu toàn bộ đều đi ra ngoài đuổi giết tu sĩ, sợ rằng tu sĩ Kim Đan kỳ cũng khó chạy thoát.
- Xem ra nơi trung tâm rừng rậm này có vật gì đó đặc biệt hấp dẫn quỷ hồn, đồng thời cũng có vật gì đó đặc biệt bài xích quỷ hồn, đám quỷ hồn thấy ta tới gần khu trung tâm đều rất bất mãn, nhưng vì sợ ta mới không dám chạy tới, có điều vẫn không quên há miệng nhe răng đe dọa.
Cổ Thần nói.
Tiểu Bạch hóa thành một đạo bạch quang, biến thành một con chồn bạc nhỏ rơi xuống đầu vai Cổ Thần, nói:
- Quỷ hồn ở đây nhiều lắm, đồng thời còn rất lợi hại, càng gần người càng an tâm hơn một chút.
Thần thức Cổ Thần mở rộng tới phạm vi trăm dặm, đối với đám quỷ hồn Kim Đan kỳ này không thèm bận tâm, nơi hắn đi qua, quỷ hồn đều tự động tách ra, nếu có quỷ hồn nào chậm chân, Cổ Thần liền đánh ra một chưởng, hắc diễm phần thiên hóa thành cự chưởng dài ngàn trượng, đánh tan quỷ hồn trong phạm vi ngàn trượng phía trước tới không còn một mảnh.
Đám quỷ hồn này tuy há miệng nhe răng đối với Cổ Thần nhưng lại khiếp sợ hung uy của hắn lên không dám tiến lên, Cổ Thần hiện đã có tu vi Đoạt Xá kỳ, giết linh hồn Kim Đan kỳ chẳng khác nào đạp chết một con kiến, đâu cần quan tâm đám quỷ hồn này há miệng nhe răng đe dọa?
Cứ như vậy đi tiếp nghìn dặm, nơi này chỉ còn cách ke hở nơi trung tâm trên bản đồ hơn ngàn dặm nữa thôi.
Đột nhiên, Cỏ Thần ngẩn săc mặt, dừng độn tốc lại, cả kinh nói:
- Trong rừng này dĩ nhiên còn có quỷ hồn Mệnh Tuyền cảnh?
Tại hơn trăm dặm phía trước, thần thức Cổ Thần vừa đảo qua một quỷ hồn có tu vi Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh kỳ.
Bất quá, Cổ Thần chỉ dừng lại trong chốc lát rồi lại tiếp tục đi về phía trước, quỷ hồn có tu vi Linh Anh kỳ đối với hắn mà nó, cũng không tạo thành được uy hiếp gì.
Chỉ là, Cổ Thần càng đi về phía trước, từ khi thần thức tìm được một quỷ hồn Linh Anh kỳ đầu tiên, tới lúc này, trong thần thức Cổ Thần liên tục xuất hiện quỷ hồn Linh Anh kỳ, hơn nữa tu vi còn tăng dần từ sơ kỳ tới hậu kỳ.
Rất nhanh, lại đi thêm được trăm dặm, cả đám quỷ hồn tu vi Linh Anh kỳ đều xoay người nhìn Cổ Thần, trong ánh mắt còn tràn ngập lửa giận.
Những quỷ hồn này có hình dạng giống một đứa trẻ, cao ba bốn tấc, đã hoàn toàn thực chất hóa, không còn nửa cảm giác hư vô, so với Linh Anh của tu sĩ không hề khác biệt.
Đừng nhìn vóc dáng nhỏ bé của đám quỷ hồn Linh Anh kỳ này mà khinh thường, tu vi của chúng cao hơn hàng chục lần so với quỷ hồn Kim Đan kỳ, khác biệt hoàn toàn giống như trời và đất.
Tu vi hiện tại của Cổ Thần là Đoạt Xá hậu kỳ, đối với đám quỷ hồn Linh Anh kỳ này cũng không thèm nhìn, quỷ hồn Kim Đan kỳ trước đó, tất cả đều phải nhường đường, nhưng đám quỷ hồn Linh Anh kỳ này, mặc dù sợ hãi nhưng lửa giận trong mắt càng đậm hơn, vẫn chắn nguyên ở phía trước, không hề nhúc nhích.
- Muốn chết...
Cổ Thần khẽ lẩm bẩm, tay phải kết ấn, nhất thời một cự chưởng dài nghìn trượng mang theo hắc diễm phần, trong nháy mắt chụp tới.
Trong vòng nghìn trượng, mấy trăm Linh Anh kêu thảm lên, cự chưởng đánh xuống, không còn một quỷ hồn Linh Anh kỳ nào sống sót, mặt đất toàn là máu thịt, mấy trăm quỷ hồn Linh Anh kỳ đã bị Cổ Thần miểu sát.
Quỷ hồn Linh Anh kỳ đã hoàn toàn hóa thành thực cất, luc tử vong không hóa thành hư vô mà giống như có máu thịt, so với thân thể tu sĩ cũng không khác là bao.
Nếu là người thường thấy thảm trạng này sẽ cho rằng mấy trăm đứa trẻ vừa bị tiêu diệt, chắc chắn sẽ kinh tâm mà nôn mửa, nhưng Cổ Thần lại biết... Những đứa trẻ này đều là hung hồn, tự nhiên trong lòng hắn không có nửa điểm thương xót.
Cổ Thần mở ra Thiểm Thiên Phong Dực, một lần nữa bay về phía trước.
Quỷ hồn Linh Anh kỳ vừa có được giáo huấn, cũng không dám tiếp tục chặn đường, nơi Cổ Thần đi qua đều tự động tách ra hai bên, dù sao trong rừng rậm này có vô tận quỷ hồn, giết không thể giết hết, chỉ cần chúng không cản lối đi của mình, Cổ Thần liền không để ý tới.
Mới vừa rồi đi thêm được mấy trăm dặm, cách vị trí khe hở trên bản đồ chỉ còn hơn trăm dặm, Cổ Thần sớm đã nhìn thấy phía trước ở ngoài trăm dặm có một đạo quang mang lấp lánh phóng thẳng lên cao.
Đột nhiên, mấy đạo thần thức cường đại rơi xuống trên người Cổ Thần, ở ngoài trăm dặm phía trước dĩ nhiên có tới mấy đầu quỷ hồn Đoạt Xá kỳ, chúng còn cách nơi quang mang phóng lên cao không tới mười dặm, khi thần thức đảo qua người Cổ Thần, lập tức liền phóng lại đây.
Quỷ hồn Đoạt Xá kỳ đã có thể đoạt xá cướp lấy thân thể tu sĩ rồi.
Từng tiếng quỷ kêu chói tai phát ra từ miệng mấy đầu quỷ hồn Đoạt Xá kỳ này, nhất thời cả đám quỷ hồn Linh Anh kỳ xunh quanh Cổ Thần đều nhìn chằm chằm lên người Cổ Thần, hung quang trong mắt đại phát.
Mấy đầu quỷ hồn Đoạt Xá kỳ kia tựa hồ vừa hạ mệnh lệnh chung cho đám quỷ hồn cấp dưới này tấn công Cổ Thần.
Thần thức Cổ Thần khẽ động, xa xa lại có mười quỷ hồn Đoạt Xá kỳ đi vào trong thần thức của hắn, đồng dạng cũng phát ra những tiếng kêu chói tai, sau đó lại càng có nhiều quỷ hồn Linh Anh kỳ chạy về phía hắn.
Về phần quỷ hồn Kim Đan kỳ, nơi này chỉ cách chỗ quang mang gần hơn trăm dặm, đạo quang mang kia lại có lực chấn nhiếp rất lớn với quỷ hồn, thế nên quỷ hồn Kim Đan kỳ không dám đến đây.
Thấy nhiều quỷ hồn Linh Anh kỳ kéo tới, Tiểu Bạch đã sớm hóa thành bạch hồ, chui vào trong áo Cổ Thần.
Cổ Thần cười nhạt một tiếng, thấy quỷ hồn Linh Anh kỳ đang ngo ngoe muốn động, nhất thời vung hai tay, 'tiên hạ thủ vi cường'. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Tay trái xuất ra tử diễm băng viêm hóa thành băng chưởng dài nghìn trượng, tay phải xuất ra hắc diễm phần thiên hóa thành cự chưởng dài nghìn trượng, đồng loạt đánh về phía trước.
Cự chưởng do hắc diễm phần thiên biến thành vừa chộp về phía trước, toàn bộ quỷ hồn Linh Anh kỳ trúng đòn đều mất mạng, cự chưởng do hỏa diễm băng viêm hóa thành đánh ra, quỷ hồn trong phạm vi công kích đều bị đóng băng, trên người phủ thêm một lớp băng lạnh, khó có thể nhúc nhích.
Thiểm Thiên Phong Dực vỗ lên, Cổ Thần bay nhanh về phía trước, đồng thời hai tay liên tục đánh ra, một hỏa chưởng, một băng chưởng, không có bất luận quỷ hồn nào chống đỡ được.
Rất nhanh, phía trước liền xuất hiện hơn mười đứa trẻ cỡ chừng mười tuổi, thực chất đó đều là những quỷ hồn có tu vi Đoạt Xá kỳ, nhưng dưới băng chưởng và hỏa chưởng của Cổ Thần, cả đám đều hoảng sợ, vội vàng bỏ chạy sang hai bên.
Cổ Thần phi độn thẳng về phía trước, liên tục đánh ra băng chưởng, hỏa chưởng để mở đường, đánh chết toàn bộ quỷ hồn dám đứng ra cản đường, từ trong vô cùng vô tận quỷ hồn, mở ra một đường máu.
Không lâu sau, Cổ Thần đã phi độn về phía trước được hơn trăm dặm, đi tới trước đạo quang mang phóng lên cao kia còn gần mười dặm, tới đây cho dù quỷ hồn Đoạt Xá kỳ cũng không dám lại gần.
Cổ Thần nhìn lại chỗ quang mang phóng cao tận trời kia, đúng là một tấm phù bia màu trắng ngọc, trên mặt có khắc đầy những phù chú quỷ dị cổ xưa, ngay chính giữa có hàng chữ cổ: 'trấn', 'minh'....
Trấn Minh Thần Phù...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.