Sau khi sờ mó một hồi trong áo, Hoàng Phủ Hạo lại nhìn ngó bốn phía nhưng không phát hiện ra Cổ Thần đang ẩn mình. Bây giờ tu vi Cổ Thần đã đạt đến Thần Hải cảnh, cho dù Hoàng Phủ Hạo dùng thần thức kiểm tra cũng không phát hiện ra được. Thấy không có ai, Hoàng Phủ Hạo càng bạo gan hơn, kéo dây lưng Liễu Thanh Y, cả bộ y phục màu vàng rơi xuống, sau đó Hoàng Phủ Hạo kéo tiếp dây yếm, bộ ngực trắng ngần như hai con thỏ ngọc nhất thời lộ ra. - Liễu sư tỷ, thỏ ngọc của tỷ đẹp quá. Hoàng Phủ Hạo tán dương một câu, sau đó ngậm vào đầu ngực đỏ hồng, hít hà. Thân thể Liễu Thanh Y không ngừng run rẩy, rên rỉ gấp hơn. Thấy hai người chuẩn bị làm chuyện bất chính, Cổ Thần không có ý định xem trộm, đang định rời đi, đúng lúc đó Liễu Thanh Y đột nhiên hồi thần, nâng cổ Hoàng Phủ Hạo, hỏi: - Hoàng Phủ sư đệ, đệ thực sự muốn đột phá Trúc Thai trung kỳ sao? Hoàng Phủ Hạo ngẩng đầu, một tay mâm mê bầu ngực Liễu Thanh Y, một tay vòng ra vuốt ve sau lưng, gật đầu nói: - Ừm, đệ đã bước vào Trúc Thai sơ kỳ một năm rồi, đợi sư phụ đại thọ kết thúc, đệ sẽ bế quan, trùng kích Trúc Thai trung kỳ, chưa đến ba tháng, Liễu sư tỷ, tu vi của đệ sẽ đuổi kịp tỷ. Bàn tay đang mân mê trước ngực Liễu Thanh Y không ngừng vò xát, khiến Liễu Thanh Y thở dốc liên tục, Liễu Y Thanh nắm lấy bàn tay hư hỏng của Hoàng Phủ Hạo, nói: - Cổ Thần sư đệ mà đệ nói với ta được đại sư huynh dạy Ngự Hỏa Phần Thiên quyết, nhưng nếu như tu vi của đệ đã gần chạm đến Trúc Thai trung kỳ, bảy tháng sau ngũ mạch đại tỷ thí, đệ chắc chắn giành vị trí thứ nhất. Thấy Liễu Thanh Y nhắc đến mình, Cổ Thần không vội rời đi mà tiếp tục ở lại quan sát. - Được rồi sư tỷ, quản tên phế vật đó luyện Ngự Hỏa Phần Thiên làm gì, bây giờ đệ đang dục hỏa phân thân đây, nào cho đệ sờ thử cô em gái của tỷ... Hoàng Phủ Hạo hắc hắc cười, rút tay ra khỏi tay Liễu Thanh Y, thò xuống dưới quần lót của nàng ta. Tay Hoàng Phủ Hạo, lay động giữa hai đùi Liễu Thanh Y, thân thể Liễu Thanh Y run lên kịch liệt, miệng phát ra những tiếng rung dài. Liễu Thanh Y kẹp chặt hai đùi, kẹp luôn cả tay Hoàng Phủ Hạo, nói: - Hoàng Phủ sư đệ, đệ nghe ta nói nốt, tu vi Cổ Thần sư đệ tăng trưởng rất nhanh, không lâu trước hắn lại đột phá Tiên Thiên cảnh tầng chín, cứ với tốc độ này, đến ngũ mạch đại tỷ thí hắn sẽ chạm đến Trúc Thai kỳ. Ta nghe sư phụ nói, ngũ mạch đại tỷ thí lần này vì có đệ và Cổ Thần là hai đệ tử thiên tài nên trưởng môn sư bá dự định lấy một món pháp bảo trung phẩm ra làm phần thưởng. - Cổ Thần chỉ là một phế vật tiên căn hạ phẩm mà thôi, luyện đan còn được, chứ tu luyện thì làm sao bằng được đệ? Hoàng Phủ Hạo cười khẽ một tiếng, sau đó lại hỏi: - Pháp bảo trung phẩm, tỷ nói thật chứ? Liễu Thanh Y gật gật đầu, nói: - Ta nghe sư phụ nói, chắc không phải giả đâu, chỉ có lúc đại sư huynh và Vô Chân sư huynh tham gia ngũ mạch đại tỷ thí chưởng môn sư bá mới lấy ra pháp bảo trung phẩm làm phần thưởng cho người đứng đầu, đệ nhất định phải lấy được nó. Hoàng Phủ Hạo mừng rỡ ra mặt, nói: - Yên tâm đi, ai có thể làm đối thủ của đệ? Pháp bảo trung phẩm? Không phải cầm chắc trong tay rồi sao, hắc hắc, bây giờ sư phụ chỉ cho đệ một món pháp bảo hạ phẩm Dẫn Lôi Kiếm, qua ngũ mạch đại tỷ thí đệ có thể sở hữu một món pháp bảo trung phẩm, hắc hắc, ha ha... Tốt lắm sư tỷ, thông tin này thực sự khiến đệ quá hứng phấn, tỷ làm đệ kích động rồi đây, bây giờ phải giúp đệ dập lửa. Liễu Thanh Y lườm Hoàng Phủ Hạo, nói: - Nhìn đệ kìa? Nói đoạn, tự động mở hai đùi, tiếp tục nói: - Đến đây, sư tỷ cũng muốn đệ. Hoàng Phủ Hạo nghe vậy, hai mắt lập tức chuyển sang đỏ rực, lốt sạch y phục còn lại trên người Liễu Thanh Y. Lần này, toàn bộ thân thể trắng ngần của Liễu Thanh Y đều đã lộ cả ra ngoài. Thấy hai người đã tiến nhập chiến hỏa, âm thanh dã chiến đã vang lên, Cổ Thần âm thầm rút lui, bụng thầm nghĩ: - Hoàng Phủ Hạo, ngũ mạch đại tỷ thí ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thất bại. Pháp bảo trung phẩm, ta cầm chắc. Cho đến khi dạ tiệc bắt đầu, Cổ Thần mới quay trở về tiền viện, Hư Tử Uyên nhìn thấy hắn, hỏi: - Lúc nãy không thấy đệ, đệ chạy đi đâu vậy? Bị Hư Tử Uyên hỏi, nghĩ lại cảnh tượng ướt át vừa rồi, lại nhìn khuôn mặt xinh đẹp trước mặt, trái tim Cổ Thần đập loạn xạ, nói: - Lúc nãy đệ đi dạo một vòng, thấy có hai con vật đang đánh nhau nên dừng lại xem một lúc. - Làm gì mà nhìn ta dữ thế, ở đây đông người lắm đấy... Đáng ghét. Bị Cổ Thần nhìn chăm chú, Hư Tử Uyên vội vàng nhìn ngó xung quanh, chột dạ nói. Nguồn truyện: Truyện FULL Cổ Thần cũng nhìn trái phải một lượt, quả nhiên, đang có không ít đệ tử Ẩn Kiếm Phong đang dùng ánh mắt đầy địch ý nhìn hắn ghen tị. Hư Tử Uyên là nữ thần trong mơ của tất cả đệ tử Hư Thiên Tông, thấy nàng có vẻ thân thiết với Cổ Thần, bảo sao họ không đố kị. Cổ Thần và Hư Tử Uyên đứng vào một góc kín, đợi thọ yến bắt đầu. Thọ yến gần bắt đầu mới thấy một mỹ nữ áo vàng từ hậu phong bước vào, chính là Liễu Thanh Y, sắc hồng trên mặt vẫn chưa hết, mị sắc còn lưu, mặt đầy xuân sắc. Không ít đệ tử Ẩn Kiếm Phong nhìn nàng, biểu tình lộ ra một tia bỉ ổi. Liễu Thanh Y bước đến bên Cổ Thần, nhìn quét một lượt, ánh mắt vẫn còn nguyên nộ ý, nhưng, lần này có thêm một phần coi thường. Rõ ràng Hoàng Phủ Hạo nói việc hắn sắp vào Trúc Thai trung kỳ khiến nàng ta coi thường Cổ Thần không ít. Không lâu sau, Hoàng Phủ Hạo cũng từ hậu phong bước vào, lúc này thọ yến vừa bắt đầu. Thời gian thọ yến, Hoàng Phủ Hạo nhiều lần dùng ánh mắt khiêu khích liếc nhìn Cổ Thần, nhưng trưởng lão các mạch đều đang có mặt ở đây, hắn không thể làm gì Cổ Thần được, đợi thọ yến kết thúc, Hoàng Dược Tiên còn lưu lại Ẩn Kiếm Phong, Cổ Thần và Hư Tử Uyên quay về Bách Thảo Phong trước. Nhá nhem tối, Hoàng Dược Tiên mới từ Ẩn Kiếm Phong trở về. Hai ngày sau, Ẩn Kiếm Phong truyền tin: Hoàng Phủ Hạo bế quan trùng kích Trúc Thai trung kỳ, Hoàng Phủ Hạo lớn hơn Cổ Thần một tuổi, Cổ Thần mười lăm, còn hắn mười sáu. Mười lăm bước vào Trúc Thai sơ kỳ, chỉ trong vòng một năm ba tháng, Hoàng Phủ Hạo lại bước vào Trúc Thai trung kỳ, tốc độ tu luyện này khiến tất cả đệ tử Hư Thiên Tông đều phải chậc lưỡi thán phục. Trừ đại sư huynh Vân Phiêu Trần, thiếu tông chủ Vô Chân không có người thứ ba làm được điều này. Đương nhiên, trên danh nghĩa thì không có, nhưng ngầm bên trong vẫn còn một người, tốc độ tu luyện của hắn thậm chí còn nhanh hơn Hoàng Phủ Hạo. Người có tốc độ tu luyện đó, đương nhiên chính là Cổ Thần, hắn vào Trúc Thai sơ kỳ chậm hơn Hoàng Phủ Hạo bảy tháng, nhưng, bởi vì nhỏ hơn Hoàng Phủ Hạo một tuổi nên trên thực tế, thời gian vào bước vào Thần Hải cảnh của Cổ Thần sớm hơn Hoàng Phủ Hạo năm tháng. Từ sau khi bước vào Trúc Thai sơ kỳ, Hoàng Phủ Hạo phải mất một năm ba tháng mới bắt đầu trung kích Trúc Thai trung kỳ, mặc dù nói Trúc Thai trung kỳ dễ hơn Trúc Thai một chút, nhưng cho dù Hoàng Phủ Hạo là tiên căn thượng phẩm, đột phá trung kỳ e rằng cũng phải mất hai ba tháng. Lúc này, Cổ Thần cách đột phá Thần Hải cảnh mới chỉ tám tháng, nhưng đã ngầm cảm nhận được bình cảnh Trúc Thai trung kỳ, tin rằng không lâu nữa có thể trực tiếp chạm đến Trúc Thai trung kỳ, trước ngũ mạch đại tỷ thí hoàn toàn có thể bước vào cảnh giới Trúc Thai trung kỳ. Thời gian từng ngày trôi qua, hai tháng sau, Ẩn Kiếm Phong lại truyền tin đến, Hoàng Phủ Hạo đã đột phá bình cảnh Trúc Thai sơ kỳ thành công, trở thành một tu sĩ Trúc Thai trung kỳ khi mới mười sáu tuổi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]