Editor: Peachy
Vẻ mặt Tống Ngạn Thành hiện rõ biểu cảm "Cô bị tâm thần à?". Nếu là chuyện khác, anh chắc chắn sẽ không có phản ứng gì. Nhưng hiện giờ danh dự của một người đàn ông như bị sỉ nhục, trong lòng anh thật ra vẫn đang cố kìm nén cơn tức giận.
Một khi tâm trạng đi xuống, cái khí chất lạnh lùng của anh lại càng bộc lộ ra rõ rệt. Lê Chi mấp máy môi, di chuyển ánh mắt sang nơi khác, nhỏ giọng nói: "Tôi đùa đấy, anh đừng tưởng thật."
Tống Ngạn Thành giơ tay lên, ngón trỏ ấn vào cửa một cái khiến cánh ccuwar hoàn toàn mở rộng. Anh đi tới ghế sô pha, lấy một thứ gì đó từ đĩa hoa quả ném lên người Tiểu Lông Vàng. Con chó đang ngâu si ngủ bỗng nhiên bật dậy như xác chết hồi sinh, sau khi thấy rõ đồ vật thì ngoáy tít cả đuôi, há mồm ra gặm.
Lê Chi: "..."
Lại cho nó ăn lê, cách trả thù của người đàn ông này đúng là không hề tầm thường.
Hai người xa lạ cứ thế cùng nhau sống chung một mái nhà đã mấy ngày. Theo quan sát của Lê Chi, lịch trình làm việc và nghỉ ngơi của Tống Ngạn Thành rất bình thường, đêm ngủ muộn sáng dậy sớm, về cơ bản không khác gì mấy với thời gian đi làm của người bình thường. Anh là phó tổng giám đốc của tập đoàn Bách Minh nhưng gần như không hề tham gia những buổi xã giao thừa thãi, quả nhiên là "thiếu gia hào môn bị bỏ rơi".
Hàng ngày đều có dì giúp việc tới dọn dẹp nhà cửa, đĩa trái cây luôn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-thanh/154555/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.