Edit: Mr.Downer
Kiều Nhiên rất thích sạch sẽ, không thích cảm giác chảy mồ hồi, vì vậy sẽ không muốn vận động nhiều trong mùa hè. Trong hai tháng nay, cậu gần như không ra khỏi cửa, luôn ở trong biệt thự. Ban ngày đọc sách, buổi tối ở bên cạnh Cận Hàn Bách, cũng không nói gì nhiều.
"Thiếu gia đã về?"
"Ừm." Cận Hàn Bách đổi giày, vừa đi vừa tháo lỏng cà vạt, hỏi, "Em ấy đâu?"
Bác Kỷ cười chỉ lên lầu.
Cận Hàn Bách đi tới căn phòng của Kiều Nhiên, gõ gõ cửa.
Kiều Nhiên để chân trần chạy ra mở cửa, ngọt ngào cười: "Tiên sinh nhà em về rồi."
Cận Hàn Bách hỏi cậu: "Anh quấy rầy em sao?"
"Không có, em chỉ đi tìm chỗ nằm một chút." Kiều Nhiên nghiêng người để anh đi vào, "Sau này anh cứ trực tiếp đẩy cửa vào là được, không cần gõ cửa, em cũng không khoá."
Cận Hàn Bách khoát tay lên cổ cậu xoa xoa: "Đây là không gian của em."
"Em không cần không gian, cho dù có cần thì cũng không đề phòng anh." Kiều Nhiên trượt vào trong lồng ngực của Cận Hàn Bách, ngửi mùi thơm trên người anh, thở dài đầy thoả mãn.
Cận Hàn Bách vốn là người ít nói, bây giờ Kiều Nhiên cũng không nói nhiều, hai người bên nhau luôn luôn trầm mặc. Khi mới vừa nói ra thân phận, Kiều Nhiên vì thay đổi bầu không khí nên có lúc sẽ tìm chút đề tài, nhưng bây giờ cũng không cần, Cận Hàn Bách không nói cậu cũng không nói, mọi thứ trở nên yên tĩnh hơn bao giờ hết.
Mọi việc đều có thời kỳ làm lạnh, đoạn thời gian mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-thanh-tham-tinh/1317765/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.