Edit: Mr.Downer
Cận Hàn Bách làm một kẻ cuồng công tác mấy năm, bỗng nhiên hiếm thấy nghỉ việc mấy ngày.
Anh nghỉ việc làm gì?
Anh chỉ cùng Kiều Nhiên ở nhà, hai người không làm gì cả, cho dù chỉ liếc mắt nhìn nhau cũng cảm thấy thật tốt đẹp. Cận Hàn Bách vòng tay ôm Kiều Nhiên vào trong lòng, nghe cậu kể chuyện mấy năm trước đã trải qua những gì.
Cổ họng Kiều Nhiên còn hơi khàn, cậu bình tĩnh nhỏ giọng kể. Kể về gian phòng nhỏ trong sinh hoạt của mình, về cậu con trai quái gở của nhà hàng xóm, về đôi tình nhân tối ngày cãi nhau ở đối diện. Thời điểm nhắc đến bọn họ, Kiều Nhiên chợt mỉm cười, thấp giọng nói: "Bọn họ cãi nhau rất dữ dội, nhưng vào lúc ấy em ước gì được giống như bọn họ, có thể cãi nhau, ầm ĩ xong rồi lại dễ dàng làm lành."
Cận Hàn Bách cúi đầu, hôn một cái lên gò má của cậu.
"Có thể cãi nhau thật tốt..." Kiều Nhiên mím môi, "Buổi chiều bọn họ cãi nhau, rồi buổi tối cùng nhau đi mua bia và đồ ăn, ở nhà nấu lẩu, người con trai còn mua một bó hoa."
Lúc Kiều Nhiên nói tới đây, mông lung hiện lên trong mắt cậu, cảm giác như những việc này đã xảy ra thật lâu về trước, nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì hình như chỉ mới cách đây một năm.
Cận Hàn Bách vẫn là người không nói nhiều như từ trước đến giờ, dù cho người yêu của anh một lần nữa trở về bên cạnh, dù cho cánh tay anh như đang ôm toàn bộ thế giới. Cận Hàn Bách ôm Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-thanh-tham-tinh/1317763/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.