Lần đầu tiên Nhi được bước vào nơi sa hoa như thế, đâu đâu cũng lạ mắt, tráng lệ. Nhìn giá quần áo ở đó mà thất kinh một phen, toàn đồ tiền triệu. Nhi cứ ngập ngừng mãi không dám mua, anh tài xế liên tục nhìn đồng hồ. Cuối cùng anh ấy cũng phải nói với Nhi.
Anh Huy có nói cô chỉ có nửa tiếng để mua đồ. Đã 25 phút trôi qua rồi.
Nghe đến tên người đàn ông ấy môt cảm giác lạnh lẽo truyền tới ngay sau gáy, Nhi không kịp suy nghĩ gì thêm lấy luôn mấy bộ đồ, mặc kệ anh tài xế thanh toán cô ra xe ngồi trước.
Trên ₫ường trở về anh tài xế nhận một cuộc điện thoại rồi quay qua Nhi.
Tối nay anh ấy sẽ về rất muộn, dặn cô ăn cơm trước, không mở cửa cho bất kì ai.
Nhi gật đầu, anh ta không ở cạnh một phút là yên tâm một phút.
Không có ai ở nhà Nhi mới dám đi dạo một vòng khắp xung quanh, cô còn ngây thơ đến mức không hề biết mọi ngóc ngách đều có camera, không biết mỗi bước chân, mỗi biểu cảm đều được chuyển tới văn phòng của ai đó.
Đi chán cũng mỏi chân, Nhi trở về phòng dọn dẹp. Cô chỉ dám xếp gọn chứ không dám vất đi một thứ gì cả.
Trưa đến Nhi cũng cứ quanh quẩn lau chùi, qua 12 giờ vẫn chưa ăn cơm. Nhìn qua màn hình máy tính Huy bất giác nhíu mày.
Chiếc xe dừng lại trước cổng, nghe tiếng chuông Nhi chạy ra, thấy Huy giật mình rồi ngơ ngác.
Mở cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh/2116445/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.