Mọi cảm xúc cảm động ban nãy đều ngay lập tức biến mất, những tưởng anh ta có lòng tốt nhưng xem ra cô đã ảo tưởng rồi. Nhi miễn cưỡng hỏi.
Anh tên gì?
Huy. Đi được không? Theo tôi xuống dưới.
Tôi đi được.
Nhi bước xuống giường, đầu truyền tới cơn đau khiến cô choáng váng, cũng may Huy đỡ kịp.
Anh ta ôm Nhi vào lòng rồi đi ra ngoài, từng bước vững chãi xuống cầu thang. Ở trong lồng ngực của anh ta Nhi không ngăn nổi trái tim mình đập loạn, cảm giác mỗi lúc một lạnh.
Lạnh quá..
Nhi không kìm được mà kêu khẽ, anh ta lại không thèm bận tâm, cứ thế đi xuống.
Đặt Nhi xuống ghế, một bát cháo nóng hổi được bê tới, hương thơm của nó khiến Nhi không ngừng nuốt nước bọt.
Giữ hình tượng của mình một chút.
Nhi thu ánh mắt lại, viền mắt đỏ hoe, nước mắt chực chờ rơi xuống.
Ngẩng mặt lên.
Giọng nói như ra lệnh, Nhi vô thức nghe theo. Khi bắt gặp ánh mắt của anh ta cũng là lúc giọt nước mắt ấy rơi xuống. Cảm giác tủi thân len lỏi, người trước mặt nhíu mày.
Khóc cái gì?
Nhi không dám khóc, chỉ cúi đầu xuống.
Mau ăn đi.
Huy đẩy tô cháo lại gần phía Nhi, giọng nói nhẹ nhàng hơn một chút.
Ăn đi, tôi có việc lên phòng trước. ăn xong tự lên sau, không tự lên được thì gọi tôi.
Tôi...
Nhi định nói gì đó nhưng lại ngập ngừng.
Nói đi.
Tôi ngủ ở đâu?
Cô nghĩ mình ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh/2116444/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.