Dưới cái nắng như thiêu như đốt, khuôn mặt của mọi người trong nhà họ Lý đều đau rát.
Không ai có thể ngờ rằng, “phần quà” Vương Nhất vừa nói lại là một cỗ quan tài màu đỏ.
Chiếc quan tài nặng nề, bên trong trống rỗng, màu đỏ son đập thẳng vào mắt bọn họ.
“Hiếp người quá đáng…..hiếp người quá đáng!”
Hai mắt Lý Phan long sòng sọc và đỏ như máu, ông ta tức run người.
Trong suốt nửa thế kỷ đứng ở nước H đến nay, nhà họ Lý chưa bao giờ bị nhục mạ như vậy. Thế mà hôm nay, một thằng ở rể phế vật không chút bối cảnh lại dám hỗn xược mang một cỗ quan tài đỏ đến, rõ ràng là đang xem thường bọn họ.
Lý Tinh Sở vừa ngạc nhiên vừa tức giận, bây giờ mà anh ta còn không nhìn ra cỗ quan tài này dùng để chuẩn bị cho anh ta sao?
“Đây là đồ tặng tôi sao?”
Anh ta nheo mắt, sát khí bừng bừng.
Ánh mắt Vương Nhất dần trở nên lạnh lẽo: “Là anh họ của Khinh Hồng mà lại sai người bắt cóc cô ấy, anh nói xem mình có đáng chết không?”
Lý Tinh Sở tức tới bật cười: “Chẳng lẽ anh không hiểu tại sao tôi phải làm thế sao?”
Vương Nhất không đáp mà chỉ lạnh lùng nhìn anh ta.
“Vương Nhất, dù anh có là tổng giám đốc của một công ty đã lên sàn thì cũng không xứng với em họ tôi chứ đừng nói tới chuyện anh chỉ là một thằng phế vật không có việc làm, anh là cái thá gì mà có thể ở cạnh em họ của tôi?”
Lý Tinh Sở sải bước tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310653/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.