Nhìn lại người dì trẻ trung xinh đẹp, Vương Nhất lại lần nữa thở dài, gen nhà Lý Khinh Hồng đúng là rất mạnh.
"Tôi là Lạc Thanh Thủy, dì của Lý Khinh Hồng, nhưng cậu gọi tôi là một tiếng dì cũng không sao."
Lạc Thanh Thủy vô cùng hứng thú nói.
Vương Nhất không đáp, vẫn đắm chìm trong suy nghĩ về thân phận của Lạc Thanh Thủy.
Anh biết rõ hoàn cảnh gia đình của Lý Khinh Hồng, có thể nói người phụ nữ này chính là em gái của người xinh đẹp nhất Yên Kinh.
Chỉ tính riêng về thân phận thôi cũng đủ để khiến bà ta trở nên huyền bí.
"Chào dì!"
Vương Nhất vẫn giữ phép lịch sự, chào bà ta một tiếng.
Lạc Thanh Thủy hài lòng gật đầu, đôi mắt sáng ngời, tràn ngập tình thương của người mẹ: "Trước kia tôi vẫn lo con bé Khinh Hồng không tìm được bạn đời, nhưng giờ thì không cần lo nữa rồi, thậm chí còn thấy ghen tị với sự may mắn của cậu... cậu không chỉ có được một người vợ xinh như hoa còn có một người dì cũng xinh đẹp không kém."
"..."
Vương Nhất lúng túng, cười lịch sự, không để ý đến sự tự luyến của người dì này.
Lạc Thanh Thủy cũng không bận tâm, ngồi xuống trước mặt Vương Nhất: "Nếu cậu đã biết tôi là ai, chắc đã biết tôi đến Thiên An để làm gì."
"Đến vì tôi."
Đôi mắt Vương Nhất hơi nheo lại, một tia lạnh lùng quét qua.
Lạc Thanh Thủy cười gật đầu: "Thông minh."
"Bà có thân phận gì?"
Vương Nhất nhìn thẳng Lạc Thanh Thủy.
Mặc dù người dì này rất xinh đẹp, nhưng điều đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310630/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.