“Tử Kiện, tình hình sao rồi, Vương Nhất đó có phải đã chết rồi hay không---”
Thẩm Thiên Sơn không yên tâm, đích thân đi với chú Dương, kết quả giống như Thẩm Tử Kiện, lời nói dừng lại.
Ông ta trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt, trái tim đột nhiên nhói lên, một cảm giác bất lực bao trùm cả người ông ta.
Ông ta cược tất mọi thứ lên người Hồng Phật, vì để giết Vương Nhất, tuy nhiên thực tế lại rất tàn khốc, Vương Nhất không tự mình động thủ, chỉ với tùy tùng của cậu ta thì đã treo Hồng Phật lên đánh giống như đánh con.
Cảnh tượng vô cùng khôi hài, nhưng Thẩm Thiên Sơn lại không cười nổi.
“Biết sai chưa?” Lãnh Nhan lạnh giọng hỏi.
“Biết sai rồi.”
Hồng Phật khóc cực kỳ thương tâm, giọng nói mang theo sự ấm ức.
“Sai ở đâu?”
“Không nên cười nhạo cô và người đàn ông đó.”
“Còn?”
“Không nên kiếm tiền của nhà họ Thẩm, ra tay với hai người.”
“Sau này còn dám không?”
“Không dám nữa.”
Lãnh Nhan lúc này mới buông Hồng Phật ra.
Hồng Phật được giải phóng chuyện đầu tiên là xoa mông của mình, cô ta đau tới mức mông muốn nứt thành hai.
Cô ta liếc nhìn Vương Nhất với ánh mắt thù hận, bỗng nhiên từ trong ngực lấy ra một quả bóng nhỏ màu nâu, ném xuống đất.
Bụp---
Quả bóng nổ ra, khói bay mù mịt.
Vương Nhất quát lớn một tiếng: “Bịt mũi!”
Tất cả mọi người lúc này mới không hít phải khói độc.
Đợi khói độc tan đi, bóng dáng của Hồng Phật sớm đã biến mất.
Mắt của Vương Nhất hơi nheo lại, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310602/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.