Sau khi đến Yên Kinh, dưới sự chỉ huy của Vương Nhất, xe của Hồ Hoàng Việt rẽ vào một con hẻm nhỏ.
Đóng cửa xe lại, ông ta đánh giá phong cảnh bốn xung quanh.
Đây là một hoàn cảnh vừa quen thuộc vừa xa lạ, Hồ Hoàng Việt lẩm bẩm: “Đây chính là nơi con bé sống…”
“Cô ấy vốn dĩ không sống ở đây, nhưng con trai của ba nuôi là một tên nghiện cờ bạc, đã lấy giấy tờ nhà đất đi đánh bạc, nên chỉ có thể về quê để sinh sống.”
Vương Nhất ở phía sau nói: “Vì trả nợ mà cô ấy còn phải bỏ học đại học.”
“Vậy sao…”
Vẻ mặt Hồ Hoàng Việt có chút phức tạp, trong những ngày tháng ông ta không có ở đây, con gái của ông ta đã phải sống vô cùng cực khổ.
Vương Nhất đi đến: “Lát nữa gặp cô ấy, đừng tỏ ra quá kích động.”
Hồ Hoàng Việt sao có thể không hiểu ý của câu nói này chứ, nhếch mép cười: “Yên tâm đi, anh Vương, tôi hiểu.”
Vương Nhất ừ một tiếng: “Vậy thì tốt.”
Nói xong, đã đi đến cửa nhà bác Trương, khẽ gõ cửa.
“Bác Trương, Thắm, là cháu, Vương Nhất đây.”
“Đến đây.”
Trong nhà truyền đến một giọng nói lanh lảnh, rất nhanh, cửa đã được mở ra, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, chính là Tô Thắm.
Lúc nhìn thấy Vương Nhất, cô ta nở nụ cười: “Anh Vương Nhất.”
“Muộn như vậy còn đến làm phiền, không làm phiền mọi người chứ?”
Vương Nhất hiếm khi nở nụ cười.
“Không có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2398210/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.